Chương 23: Thị giảo
Mộc Tư Linh từng ảo tưởng vô số lần cảnh tượng Lâm Tố Bạch tiến vào nàng, lại không nghĩ đến chân chính thực hiện cư nhiên sẽ là tình trạng thế này. Nàng chưa từng dùng bất cứ công cụ nào chạm cơ thể của mình, khi xưa trãi qua lần đầu tiên, nàng cố ý dùng hai ngón tay, đem thân thể làm cho rất đau rất đau, cũng chỉ vì kỷ niệm nàng dùng một loại phương pháp khác, đem bản thân cho Lâm Tố Bạch
Miệng của chai rượu đỏ không nhỏ, tuyệt đối so với hai ngón tay cũng xếp vào hàng còn lớn hơn một ít, chấp nhận một vật thể lạnh lẽo kia ở trong cơ thể mình xông ngang đánh thẳng, Mộc Tư Linh cảm thấy được cơ thể khó chịu giống như là bi xé rách, tựa hồ muốn đem lần đầu tiên nàng nợ Lâm Tố Bạch trả lại, mỗi cái cử động đều đau như tan xương nát thịt
Nhưng mà cơ thể càng là đau, tinh thần của Mộc Tư Linh càng phấn khởi, nàng có thể cảm thấy được Lâm Tố Bạch mang đau đớn cho mình, so với lúc trước đều muốn mãnh liệt, mãnh liệt đều muốn xuyên qua xương sống của nàng, ép thẳng đến đại não, cũng làm cho phần kia tiến vào trở nên hơi đơn giản một chút, để cơ thể của nàng nhanh chóng tràn ra nguồn nhiệt đếm không hết
"Khanh Khanh...dùng sức...ân...thô lỗ tiến vào cũng không sao...đau quá...đừng dừng...đừng dừng lại...để em đau một chút nữa" thân thể của Mộc Tư Linh bị Lâm Tố Bạch đè ở trên giường, thân thể của nàng tràn đầy đau đớn và mồ hôi do vận động quá nhiều, mà địa phương nơi giữa chân đó lại là vị trí ướt át nhất
Lâm Tố Bạch tuy bị rượu cồn làm mờ thần trí, nhưng cô biết, cô chẳng qua là mượn men rượu, đi làm một ít chuyện mà bình thường cô không dám làm. Cô căm ghét Mộc Tư Linh, căm ghét nữ nhân này để bản thân không còn như ban đầu. Nếu như không phải cô ta, bản thân vẫn sẽ là Lâm Tố Bạch của lúc trước, sống những ngày bình thường theo thói quen. Nhưng mà, bị nhốt ở đây hơn một tháng, cô trở nên rất thích căm thù, trở nên nghi thần nghi quỷ, đồng thời cũng trở nên tàn nhẫn rất nhiều
Cô từ đầu đến cuối không hiểu thân thể của bản thân sao từ từ đối với nữ nhân này có cảm giác, là nhiều ngày tạo thành thói quen, hay bản thân là kẻ bạo dâm không hơn không kém, bị Mộc Tư Linh đối đãi như vậy cư nhiên còn sẽ đối với cô ta có cách nghĩ khác, càng tỉ mỉ suy nghĩ, Lâm Tố Bạch thì càng sợ hãi. Cô không ngừng rút ra đưa vào chai rượu, đem đồ đó coi như thanh lợi kiếm, hận không thể không được đâm xuyên trái tim của Mộc Tư Linh
Nhưng, nữ nhân dưới thân lại kêu đến êm dịu vô cùng, cô ta kêu mình, không ngừng cầu xin mình dùng sức một chút. Lâm Tố Bạch cảm thấy mình không nên thỏa mãn cô ta, nên dừng tay để Mộc Tư Linh không được phóng thích như cô ta muốn. Nhưng tay phải lại không nghe theo sai khiến dùng sức vận động, hận không thể không đem Mộc Tư Linh làm đến ngất đi
Lâm Tố Bạch ở trong lòng chán ghét bản thân mình như vậy, cô dùng sức đem chai rượu đưa vào, cảm giác được đến địa phương rất sâu, mà Mộc Tư Linh cũng ở lúc này chấp nhận không nổi kêu ra. Tiếng kêu của cô ta rất lớn, lại nghe thấy để người ta cơ hồ tan chảy đi. Lâm Tố Bạch chỉ cảm thấy hai tay phát run, lảo đảo một cái liền ngã ngồi trên giường. Cô dùng sức kẹp lấy chân, sợ hơi có sơ xuất, thì sẽ phơi bày ra phần khát vọng tội ác của bản thân
"Khanh Khanh, em hết sức lực rồi...giúp em lấy ra" Mộc Tư Linh nằm úp ở trên giường, quay đầu nhìn Lâm Tố Bạch. Bộ dạng vừa quay đầu lại, lại để Lâm Tố Bạch có chút hô hấp khó khăn. Trên mặt Mộc Tư Linh mang thỏa mãn và ửng hồng sau khi qua cao triều, nàng nhẹ nhàng thở hỗn hển, đôi môi lửa đỏ khẽ hé mở, cánh. môi có lẽ là vì vừa rồi mới dùng sức cắn, miệng đỏ có chút hoa lại vẫn như cũ rất xinh đẹp
Xương cốt sau lưng của cô ta vì động tác nằm úp mà cao chót vót, giữa chân là chai rượu bản thân chưa kịp rút ra. Tròng mắt hơi nước mê ly của cô ta, thanh âm mềm mại và khàn khàn, Lâm Tố Bạch nhìn chằm chằm, tay cứng ngắc đem chai rượu lấy ra. Theo nó rút ra, dịch thể trong suốt óng ánh thuận theo cửa động thật nhỏ chảy xuống, trong đó còn pha trộn tia máu tuy rất nhạt lại để người ta không cách sao nhãn
"Tôi đi tắm trước" Lâm Tố Bạch nhìn một màn cảnh tượng này uể oải, cổ họng của cô vì khô khốc mà cử động, giật mình cảm thấy bản thân cư nhiên nhìn đến thất thần, cô có chút khẩn trương đứng lên đi vào phòng tắm, vội vàng như vậy, cũng là quên che giấu sự run rẫy của cơ thể mình, một chỗ kia ẩm ướt bị Mộc Tư Linh nhìn đến. Thấy Lâm Tố Bạch vào phòng tắm, Mộc Tư Linh có chút chật vật chống cơ thể xuống giường. Nàng cảm thấy hai chân của mình đều không có cảm giác, chân tâm đau đến tê dại, có lẽ là bên trong cũng bị thương rồi
Ở trong phòng tắm, Lâm Tố Bạch rất nghiêm túc rửa sạch cơ thể của mình, nước hơi lạnh để thần trí cô tỉnh táo một chút, chỉ là phần tỉnh táo này không có giữ vững được bao lâu,