Chương 24: Ích kỷ
Lâm Tố Bạch tỉnh lại, tuy lần giấc ngủ này vì nguyên nhân rượu cồn cô ngủ rất không tệ, lại là bị cánh tay tê dại làm cho đau mà tỉnh. Mở mắt ra, thời gian đầu tiên cô cảm thấy khó chịu trên cánh tay, có chút thống khổ động rồi động cơ thể, một khắc sau thì nhận ra cơ thể bản thân khác thường
Cô dùng cánh tay hoạt động tự do còn lại sờ sờ cánh môi còn có chút ướt, trước khi ngủ cô không có thói quen bôi son nước, mà tình hình như vậy, đồ như vậy, tự nhiên cũng sẽ không phải son môi. Cô theo bản năng nhìn phía Mộc Tư Linh đang ủ trong ngực mình mà ngủ, trí nhớ cũng liền trở lại buổi tối điên cuồng hôm qua
Mặc dù chuyện say rượu cô không nhớ được, nhưng từ sau khi trong phòng tắm đi ra hiện cảnh ngược lại cô nhớ rất rõ ràng. Hồi tưởng lại, cô vẫn như cũ có thể nghĩ đến Mộc Tư Linh tối qua như thế nào quấn lấy mình, dùng loại ngữ khí gần như cầu xin để cô liếm lấy địa phương kia của cô ta. Sau đó Lâm Tố Bạch cũng chịu không nổi thỉnh cầu của Mộc Tư Linh, liền thật sự liếm xuống
Lần đầu tiên liếm địa phương đó, Lâm Tố Bạch nói không bài xích là giả, nhưng mà sau bài xích, sau đó cô lại quên đi bản thân rốt cuộc làm cái gì. Cô mơ hồ nhớ được chỗ đó của Mộc Tư Linh rất nóng rất mềm, mang theo hương thơm của sữa tắm, còn có một loại mùi thơm như có như không. Rõ ràng chỉ nói là liếm một cái, nhưng cánh môi của bản thân vừa dán lên nơi đó, Mộc Tư Linh liền ôm lấy đầu của cô không để cô rời khỏi, sau khi cô giãy giụa không có hiệu quả liền có chút tức giận đối đãi địa phương đó, sau đó....
Lâm Tố Bạch nghĩ đến những thứ dịch thể kia tràn đầy ở bên khóe miệng mình, cho đến bây giờ cô còn nhớ rất rõ chỉ là liếm mấy cái mà thôi, Mộc Tư Linh lại liền cao triều. Lần nữa nghĩ đến chuyện tối qua, Lâm Tố Bạch có chút tức giận bản thân mất đi lý trí làm chuyện như vậy, lại khó tránh tâm thái mềm lòng của cô. Cô rất rõ bản thân đối với Mộc Tư Linh cũng là động tình rồi, mọi người đều nói nữ nhân là sinh vật cảm tính, không có thích thì sẽ không động tình, nhưng mà, rốt cuộc tại sao cô đối với Mộc Tư Linh có hảo cảm chứ? điểm này. Sợ là cả bản thân Lâm Tố Bạch cũng nói ra không rõ
Cô quay đầu nhìn Mộc Tư Linh, sau khi nàng ngủ ngũ quan lộ ra càng thêm nhu mị, nàng rúc ở trong lòng của mình, bộ ngực mềm mại dán chặt vào mình, toàn thân đều cuộn thành một đoàn. Mộc Tư Linh như vậy hoàn toàn không giống như loại người cố chấp lại biến thái trong ngày thường, Lâm Tố Bạch cau mày đem cái tay bị nàng đè chặt rút ra, có lẽ là động tác quá lớn, thì làm tỉnh Mộc Tư Linh
"Ngô...Khanh Khanh..." vì tối qua kêu quá mức khàn cả giọng, thanh âm của Mộc Tư Linh lộ ra đến vô cùng khàn, lại hấp dẫn cực kì, thấy nàng cười nhìn mình, ở trên trán mình hạ xuống một nụ hôn, Lâm Tố Bạch không thích nàng vừa tỉnh lại thì nhiệt tình như vậy, lại chỉ có thể lúng túng cười lấy
"Ừm" cô không biết bản thân nên hồi đáp cái gì, hai người làm loại chuyện kia, cô không cảm thấy có cái gì thay đổi, nhiều nhất là bản thân thật sự đã đến bước phá quán tử phá suất (biết làm sai còn không sửa chữa mà để sự việc tiếp tục), vì có thể trốn ra ngoài, cô cái gì cũng nguyện ý làm
"Khanh Khanh là đang xấu hổ sao? tối qua chị để em rất thoải mái, đặc biệt là cuối cùng, chị liếm em sắp phải tan chảy rồi" dường như cảm giác chia sẻ trên giường là mỗi cặp tình nhân đều sẽ làm, nhưng mà Lâm Tố Bạch thực sự chịu không được Mộc Tư Linh vừa sáng sớm thì nói mấy thứ này. Cô chợt quay đầu, nhìn gương mặt mang theo chút xuân tình của Mộc Tư Linh, thẳng tắp nhìn con ngươi của nàng. Từ đầu đến cuối cô cảm thấy Mộc Tư Linh kéo mình quay lại chẳng qua là từ một loại không có được muốn chiếm làm của riêng, con người này có lẽ căn bản không biết cái gì là yêu. Nếu đã như thế, mình lừa cô ta, cũng không nên có gánh nặng gì
"Cô có cần cùng tôi nói chuyện của cô, dường như cho tới nay, chúng ta cũng không có