Chương 3: Ngụy Trang
Chạy xe một đường đến công ty, Lâm Tố Bạch xuống xe, từ trước đến giờ tốc độ bước chân chưa bao giờ nhanh chóng đi đến phòng nghỉ ngơi của bản thân, nhưng mà, cô vừa mới đi đến khúc quanh ngoài của hành lang, bổng nhiên bị người ở một bên kéo lại, dọa đến nhịp tim của cô cũng đập một cái lỗ, tỉ mỉ nhìn kĩ, lại là gương mặt tràn đầy ý cười của Hạ Lộ đứng ở đó, cho mình một cái ôm
"Bạch tỷ, chị làm gì đi gấp như vậy a, chị sẽ không cũng biết được chuyện lớn của công ty hôm nay chứ"
"Chuyện lớn gì?" Lâm Tố Bạch hiếu kì nhìn Hạ Lộ, lúc này mới nhớ ra, dường như công ty hôm nay yên tĩnh khác thường, trong ngày thường phòng cafe dùng để tán gẫu hôm nay cũng không có người nào, giống như là cũng hẹn xong hôm nay trở nên chuyên nghiệp lạ thường
"Chậc chậc, Bạch tỷ chị vẫn thật sự là một chút cũng không quan tâm diễn đàn của công ty a. Công ty chúng ta sắp đổi chủ đó, nghe nói là mấy ngày trước thì thu mua công ty rồi, hôm nay thì phải đến xem thử đó"
"Đổi chủ? nhưng mà công ty Tinh Thành không có tình huống gì, kinh doanh cũng rất tốt, ông chủ sao bổng nhiên đem công ty chuyển nhượng lại chứ?"
Nghe nói phải đổi chủ, Lâm Tố Bạch cũng là kinh ngạc đầy mặt, mấy thứ trong công ty giải trí được như hôm nay, Tinh Thành cũng coi như là không tệ. Phía dưới có không ít nghệ nhân có danh nổi tiếng, trên hệ thống chủ trì tin tức cũng bảo giữ vị trí dẫn đầu vị thế kinh doanh, có thể nói là thuận buồm xuôi gió, trong lúc này đem công ty chuyển nhượng lại, cũng thực sự quá kì lạ rồi
"Ai yoo, ai biết ông chủ nghĩ thế nào, tóm lại, có tin đồn nói, chủ mới là nữ"
"Oh" thấy được dáng vẻ nhiều chuyện đó của Hạ Lộ, Lâm Tố Bạch một chút cũng không hiếu kì. Chủ là nam hay là nữ không có nữa chút quan hệ gì với cô, cô chẳng qua chỉ là chủ trì truyền thanh, không phải minh tinh, cũng không nghĩ qua làm minh tinh, chỉ cần không có mấy cái tính cách của nữ nhân già 40 tuổi bổng nhiên lật lọng, hoặc là xảo trá cổ quái thì được rồi
Lâm Tố Bạch ở trong lòng nghĩ như vậy, hoàn toàn không trãi qua suy tính, thì đem tuổi tác của chủ mới kéo đến lớn hơn 30 tuổi. Cùng Hạ Lộ chào hỏi xong, cô vội vã đi đến phòng làm việc của người đại diện. Người đại diện này tên là Hứa Kế, đi theo cô rất lâu, làm người cũng không tệ. Hắn không cẩu thả giống như người đại diện nam khác, làm việc trái lại còn nghiêm túc hơn rất nhiều phụ nữ, chuyện này cũng là nguyên nhân cơ bản mà Lâm Tố Bạch từ đầu đến cuối thích cùng hắn hợp tác nhất
"A Kế, tôi có chuyện muốn nói với anh" đến phòng làm việc, Lâm Tố Bạch đẩy cửa mà vào, trực tiếp vào vấn đề chính. Cô tin chuyện này Hứa Tiếp có thể giúp bản thân giải quyết, đối phó tên biến thái kia, cũng chỉ có lựa chọn con đường báo cảnh sát này
"Sao vậy? Tố Bạch?" thấy Lâm Tố Bạch trên mặt nghiêm trọng nhìn mình, Hứa Tiếp ngồi thẳng người lên, cảm thấy cô nhất định có chuyện muốn nói với mình
"Tôi gần đây thường nhận được một số tin nhắn làm phiền, lúc đầu tôi không có để ý, nhưng gần đây tin nhắn này càng ngày càng thường xuyên. Hơn nữa, người gửi tin nhắn đó không những biết số của tôi, thậm chí biết địa chỉ của tôi, còn tặng đến đồ rất ghê tởm...tôi vốn dĩ không dự định nói với anh mấy chuyện này, nhưng mà bây giờ tôi thật sự chịu không nổi bị quấy nhiễu như vậy nữa, tôi cảm thấy tôi cần thiết lựa chọn thủ đoạn pháp luật
"Đợi đã, Tố Bạch, em là nói, tình hình này đã kéo dài mấy tháng rồi? vậy sao bây giờ em mới nói cho anh biết?" nghe thấy chuyện này, Hứa Tiếp phản ứng đầu tiên là kinh ngạc, hắn không ngờ Lâm Tố Bạch được coi là một chủ trì truyền thanh bình thường cũng sẽ gặp phải chuyện này, nhớ đến con người này mấy ngày gần đây xác thực tinh thần hoảng hốt, Hứa Tiếp thì có chút tự trách bản thân sơ xuất
"Không có gì, lúc đầu tôi không quá để ý, không ngờ được sẽ làm đến nghiêm trọng như vậy. Tôi..."
"Anh Hứa, cô Lâm, chủ đến rồi" thì ở trong lúc này, cửa phòng truyền đến âm thanh của người đại diện khác, Hứa Tiếp nghe rồi gật gật đầu, vỗ vỗ vai của Lâm Tố Bạch an ủi
"Tố Bạch, chuyện này em yên tâm, anh sẽ hết sức giải quyết cho em, bây giờ chúng ta ra ngoài trước xem thử chủ mới này có lai lịch gì"
Nói đến công ty thay chủ, đó tự nhiên là chuyện lớn trong chuyện lớn, tuy Lâm Tố Bạch không quan tâm thế nào, ngược lại cũng đi theo nhìn thử xem.Vừa mới xuống đến lầu của đại sảnh, Lâm Tố Bạch thì phát hiện xung quanh đứng đầy người. Xưa nay không thích nhiều người cô thì tính đứng dựa ở một bên, cũng vẫn bị chen lấn, chỉ đành đứng ở trên cầu thang nơi xa nhất, muốn xem thử cái gọi là chủ mới này rốt cuộc là hình dáng thế nào
Nhưng mà, khi một chuỗi xe dài dừng ở trước cửa, thấy được nữ nhân từ trong xe bước xuống, Lâm Tố Bạch không khỏi nhíu mày. Dung mạo và hình tượng của chủ mới này, hẳn là cùng trong lòng của cô suy nghĩ chênh lệch 15 vạn 8 ngàn dặm
Đó là một nữ nhân cực kì xinh đẹp, nàng để tóc nữa dài, độ dài ở trên thắt lưng, theo cửa mở gió nhẹ nhàng lay động. Trên đó bày ra gương mặt trái xoan nhỏ gọn và tinh tế, phụng mi mảnh khảnh như liễu, mắt phượng dài và hẹp khẽ khiêu lên, mang theo mấy phần ỏng ẹo và câu hoặc. Sóng mũi kiều đỉnh khéo léo tinh xảo, phía dưới là một đôi môi sơn lấy màu đỏ dữ dội, như hoa hồng, càng như anh túc
Nàng đi làm không có mặc đồng phục, mà là mặc váy ngắn màu tím sẫm, vải thượng hạng uyển chuyển ôm lấy dáng người, đem vóc dáng cao gầy làm hiện ra chỗ lồi lõm. Ở trên cổ áo khoét sâu chữ V mang theo sợi dây chuyền bạch kim, nhưng rãnh núi sâu sa rõ ràng ở phía dưới lại làm cho sợi dây chuyền ảm nhiên thất sắc
Dáng dấp nữ nhân này rất đẹp, lại đẹp mà không tằm thường, trái lại từ trong xương để lộ một phần mị lực câu người như lửa thiêu đốt, lại để người đoán không ra. Chỉ nhìn qua, Lâm Tố Bạch thì xác định tuổi tác của nàng không lớn như mình, còn là nữ nhân ngồi mát ăn bát vàng từ nhỏ. Thấy nàng đạp một đôi giày cao gót màu bạc từ từ mà vào, lại có một không hai từ trong một đám người đem tằm mắt để ở trên người mình. Lâm Tố Bạch phát hiện nữ nhân cười như không cười nhìn mình, cô cũng đáp lại một nụ cười, lại thấy ý cười của nữ nhân đó càng sâu, sau đó thì rời khỏi phòng khách
"Trời ạ, Bạch tỷ, chủ mới cũng quá đẹp rồi đó, thật là giống như minh tinh a" sau một lát, Hạ Lộ thấy