Thẩm thị đầu tóc rối bù, khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt sưng đỏ vì khóc.
Bước chân của nàng ta càng thêm yếu ớt vô lực, hoàn toàn phải nhờ vào sự hỗ trợ của Thẩm Đại Trang mới có thể đi lại được, thỉnh thoảng còn nghẹn ngào hai tiếng, bi thương người tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh là như thế.Nhìn thấy dáng vẻ của nàng ta, Ngô Vi và nha dịch đều tràn đầy thương tiếc.
Bọn họ không tin là người là do nàng ta giết, tất cả đều có khuynh hướng nghiêng về nguyên nhân vết thương kia thật sự là bị mèo cào.Ứng Thanh Vân không thấy chút thương hại nào, ra lệnh: “Thẩm thị, vén tay áo lên của ngươi lên.”Thân thể Thẩm thị run lên, nhưng không dám không theo.
Nàng ta run rẩy xắn tay áo mình lên, chỉ thấy cánh tay dưới tay áo đầy rẫy vết trầy xước lộn xộn, từ cánh tay lan tràn đến hai tay, xung quanh vết thương sưng đỏ không chịu nổi, thoạt nhìn vết thương không nhẹ.Ánh mắt Ứng Thanh Vân tối lại: “Thẩm thị, vết thương trên tay và cánh tay ngươi là do đâu mà có?”Thẩm thị tựa vào người Thẩm Đại Trang, mắt đều không mở ra được, khàn giọng trả lời: "Đại nhân, chiều hôm qua dân phụ làm việc ở ngoài đồng, làm hơn một canh giờ mà vẫn không thấy Tam Nha nhà chúng ta đưa nước uống đến cho chúng ta, thật sự quá khát nước.
Vì vậy dân phụ bèn tự mình về nhà lấy nước, nhưng sau khi về nhà lại không thấy bóng dáng của Tam Nha đâu cả, dân phụ cho rằng con bé đi chơi, nên tự mình đi múc nước, nào ngờ lại nhìn thấy một con mèo hoang ở trong bếp lật tủ muốn ăn vụng.
Dân phụ thấy vậy thì tiến lên xua đuổi, ai ngờ con mèo kia rất hung dữ, còn cào mạnh ta.
Tay và cánh tay của dân phụ chính là bị con mèo hoang đó cào ra thành như vậy.”Thẩm Đại Trang lặp lại: “Đúng vậy, nương tử của thảo dân xách nước trở về còn phàn nàn không biết con mèo hoang kia ở đâu chui ra.
Thảo dân còn bảo nàng đi y quán khám xem sao, nhưng nàng tiếc tiền nên không đi, tùy tiện tự mình băng bó một chút.”“Nàng ta đang nói dối.”Một câu này làm cho nổi lên tầng tầng lớp lớp sóng chấn động, mí mắt mọi người giật giật, sôi nổi nhìn về phía Phong Thượng Thượng đang mở miệng kêu to.Thẩm thị kêu lên: “Sao ta lại luống cuống? Sao ta lại phải nói dối chứ?”Thẩm Đại Trang cũng rất bất