*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Mẹ Bầu
Trần Hàng gọi thật nhiều cuộc điện thoại cho An Hồng, thế nhưng điện thoại của cô vẫn trong tình trạng tắt máy.
Trần Hàng cảm thấy kỳ quái, một tuần trước An Hồng đã gọi điện thoại cho anh, nói mình sẽ đến ở thành phố J tham gia đấu thầu, thứ bảy phải đến uống rượu mừng của người bạn học cùng thời trung học, đợi đến chủ nhật sẽ cùng anh một chỗ ăn một bữa cơm. Nhưng là Trần Hàng chờ đến chủ nhật, thêm ngày thứ hai, ngày thứ ba cũng không thấy điện thoại của An Hồng gọi đến. Cho đến buổi sáng ngày thứ tư, anh liền gọi điện thoại di động cho An Hồng, nhưng điện thoại của cô tắt máy.
Mỗi một lần, cách độ một, hai giờ, Trần Hàng đều sẽ lại bấm gọi điện thoại cho An Hồng một lần. Thế nhưng mà luôn luôn chỉ có âm thanh nhắc nhở báo số điện thoại gọi đến đã tắt máy, Trần Hàng nghĩ nghĩ, @MeBau*diendan@leequyddonn@ lật mở ngăn kéo tìm danh thiếp của An Hồng, bấm số điện thoại của công ty Phong Nguyên.
Tiểu thư lễ tân ở đại sảnh lễ phép nói cho anh biết: "Quản lý An xin nghỉ phép một tuần, phải đến thứ hai tuần sau mới trở về đi làm."
"Cô ấy đi ra ngoài đi du lịch sao?"
"Về việc này tôi cũng không rõ lắm, hẳn là không phải như vậy đâu." Ngữ điệu nói của tiểu thư lễ tân ở đại sảnh, đã có chút kỳ quái, dường như còn mang theo chút cười cười.
"Tôi có việc gấp tìm cô ấy, xin hỏi cô có biết cô ấy có phương thức liên lạc khác hay không."
" Về việc này tôi cũng không rõ lắm, bất quá có thể Tân tổng của chúng tôi có thể biết, để tôi nối máy giúp anh, xin chờ một chút."
Tân Duy tiếp được điện thoại của Trần Hàng, nghe nói anh muốn tìm An Hồng, có chút kinh ngạc: "Xin hỏi anh là ai?"
"Tôi tên là Trần Hàng, di@en*dyan(lee^qu.donnn) là bạn thân của cô ấy ở thành phố J. Tôi có việc gấp muốn tìm cô ấy, nhưng điện thoại di động của cô ấy vẫn luôn luôn trong tình trạng tắt máy."
Tân Duy trầm ngâm một khắc, nói: "Hành tung của Tiểu An tôi cũng không biết. Bất quá vài ngày nay tâm tình của cô ấy không được tốt lắm, cô ấy xin tôi được nghỉ phép một tuần, có lẽ là muốn đi đâu đó để giải sầu chăng."
"Tâm tình không tốt ư? Vì sao vậy?"
"Về chuyện này tôi không tiện nói ra, vì đây là chuyện
riêng của cô ấy. Nếu như anh muốn tìm cô ấy, thì Chủ nhật có thể gọi điện thoại cho cô ấy được, phỏng chừng khi đó cô ấy đã khởi động lại máy rồi cũng nên. Đến thứ hai tuần sau cô ấy phải trở về để đi làm."
Trần Hàng gặp hỏi không ra được tin tức gì, liền nhanh trí khéo léo nói xạo: "Là như vậy, An Hồng có một cô em gái, cô ấy lập tức muốn trở về nước để nghỉ hè, nhưng mà lại luôn luôn liên hệ không được với An Hồng, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn cho nên đã tìm tới tôi. Tôi lại đang ở thành phố J, thật sự là nóng ruột nên mới gọi điện thoại đến công ty của cô ấy để tìm An Hồng. Tân tổng, anh có biết đến cùng An Hồng đã xảy ra chuyện gì hay không?"
Tân Duy biết An Hồng có một người em gái ở đang du học ở nước ngoài, nghe Trần Hàng nói như vậy, đành phải trả lời: "Tôi thật sự không liên hệ được với cô ấy. Cô ấy có vấn đề trong chuyện tình cảm, nghĩ muốn được yên tĩnh một mình một chút. Mời anh nói lại với em gái của cô ấyn đến Chủ nhật thử liên lạc lại với cô ấy xem thế nào."
"Vấn đề tình cảm?" Trần Hàng nhíu mày, "Cùng Lộ Vân Phàm sao?"
"Chuyện này..."
"Tân tổng, anh cứ yên tâm, tôi là bạn thân của An Hồng đã rất nhiều năm nay rồi, mọi chuyện của cô ấy tôi đều biết hết, xin mời anh cứ nói thẳng."
Tân Duy thấy người này biết Lộ Vân Phàm, cũng không che giấu nữa: "Vâng, là chuyện với Lộ Vân Phàm, hai người bọn họ dường như là chia tay."
"Chia tay ư? Chia tay từ khi nào vậy? Vì sao lại chia tay? Đã xảy ra chuyện gì rồi?" Trần Hàng vội hỏi.
Tân Duy nghĩ nghĩ, liền nói đại khái câu chuyện cho Trần Hàng nghe: "Lộ Vân Phàm có bạn gái khác. Vảo buổi tối thứ sáu tuần trước chúng tôi tham gia dự thầu xong thì tham gia một buổi dạ tiệc nhỏ. Bạn gái của Lộ Vân Phàm, người ta làm ầm ĩ tới tận cửa, làm cho thật không vui vẻ. Tôi xem phản ứng