Sau kì thi, tất cả mọi người đều được nghỉ hai ngày trước khi sang kì học mới.
Phong quyết định dành thời gian đó để vừa ôn bài vừa tập thể thao.
Cậu muốn tận hưởng thời gian này để làm những việc hằng ngày chưa có thời gian.
Còn về Vy, cô cũng dành thời gian này để bên cạnh bố mình, chăm lo cho bố nhiều hơn.
Dù vậy, thời gian rảnh, hai người vẫn liên lạc với nhau qua tin nhắn.
"Phong à, anh đang làm gì đó? Nhớ em không?"
"Anh vừa hoàn thành đống bài tập xong, đang chạy nè.
Nhớ em lắm luôn á!"
"Em cũng nhớ người yêu em lắm luôn á! Hay tối nay mình gặp nhau nhá! Từ hôm thi đến giờ, anh chả chịu gặp em!"
"Nhưng, nhưng mà, tối nay, anh bận..."
"Lại bận? Hôm nào cũng bận à? Không đi thì thôi, tôi cũng không cần anh nữa!"
Phong ngẫm lại, từ hôm đó đến giờ cậu chỉ mải đi tìm sự thật mà đã bỏ quên cô người yêu của mình.
Mà, tìm ra sự thật thì cũng là vì cô ấy cơ mà nhỉ có phải cho ai đâu cơ chứ.
Nhưng, sai thì vẫn là sai, để người yêu giận thì phải sửa sai.
"Anh nhớ ra rồi.
Tối nay không bận gì cả.
Mình đi hẹn hò nhé, bé bự!"
"Hứ!"
Biết bạn gái mình vẫn còn giận, Phong lại đành chơi chiêu.
"Vẫn còn giận anh sao? Thôi nào, tối nay anh cho "ấy", hihi!"
"Này, "ấy" nó là cái gì? Anh định làm cái gì linh tinh hả? Cấm nhé! Em mách bố đấy!"
"Đầu óc em nghĩ cái gì vậy? Ý anh là "kiss" mà!".
ngôn tình ngược
"Thế á? Thật không? Hí hí!"
Mặt Tiểu Vy tươi tỉnh hẳn lên, cô nàng thích thú thả bình tưới cây xuống, cầm điện thoại lên cười khúc khích.
"Em thích lắm ý, tối nay nhá người yêu!"
"Còn định mách bố không?"
"Không á!"
"Chỉ thế là giỏi thôi! Hì hì."
Tiểu Vy cầm bình nước tưới cây lên, vừa tưới cây, vừa hát ngân nga rất yêu đời.
Còn Phong, cậu vừa chạy vừa tủm tỉm cười.
Đúng là hiệu ứng của tình yêu.
Nó khiến cho con người ta thay đổi rất nhiều so với thường ngày.
"Tiểu Vy, xuống đi.
Anh đang ở dưới cửa đợi rồi này."
"Sao đến sớm vậy, em còn chưa chuẩn bị xong!"
"Mà này, bố em chưa đi sao?"
"Đúng rồi, nay có việc nên bố em chưa đi làm! Nay lại ngại cơ à?"
"Ừ, ngại quá! Mọi ngày đến