"Vy, hôm nay em xức nước hoa à?"
"Ừ, có chút.
Nhưng mà sao vậy?"
"Anh thấy thắc mắc chút thôi, tại hằng ngày anh đâu có thấy em xức?".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Ngoan Ngoãn Học Cách Làm Chồng Em
2.
Tiền Truyện Côn Sơn Ngọc
3.
Thiên Thần Trong Ác Quỷ
4.
Võ Lâm Tam Tuyệt
=====================================
"Thì nay đổi gió xíu, haha?"
"Ban đầu có mùi dịu của trái cây, khi đi trên đường lại mang chút ngọt ngào của hoa nhài, còn giờ là sự ấm áp của hổ khách."
"Anh cũng biết loại này sao?"
"Anh cũng biết chút chút, haha!"
"Chút chút? Cái này phải là nhiều chút rồi.
Sao tự nhiên lại tìm hiểu về nước hoa.
Hay định mua cho em nào rồi!"
"Ừ, đang định đó!"
"Đấy, biết ngay mà? Anh thấy đối tượng khác xinh hơn, gầy hơn nên anh tìm hiểu mua nước hoa tặng nó để đá đít tôi chứ gì.
Tôi biết mà.
Đàn ông các anh ai cũng như nhau cả."
Quách Phong cười mỉm.
"Cứ cho là như vậy đi!"
Tiểu Vy quay mặt đi, dỗi.
Phong lấy trong túi áo ra một hộp quà nhỏ.
Cậu tiến gần lại ôm eo cô.
"Thôi, anh còn ôm tôi làm gì? Đi mà ôm cái con bé mà anh định tặng nước hoa ấy!"
Phong xoè bàn tay ra trước mặt cô.
"Không định nhận hả? Anh mang đi tặng con bé nào đó ngoài kia nhá!"
Tiểu Vy mắt tròn xoe ngạc nhiên, nhìn vào hộp quà.
"Anh mua tặng Vy á hả? Thật không?"
"Thật chứ sao không? Nhưng xem ra, có ai đó không cần thì phải.
Thôi mang đi tặng cô bé nào đó ngoài kia thôi, haizz!"
"Không, Vy nhận chứ! Quà tặng Vy thì không thể tùy tiện cho người khác được!"
Phong nở một nụ cười, thơm nhẹ vào má cô.
"Vậy Vy mở ra đi?"
Tiểu Vy từ từ mở món quà Phong tặng, cô cẩn thận đặt nắp hộp sang một bên tay.
"Wow, là dây chuyền bạc đính kim cương! Nhưng mà, nhưng mà...!nó đắt lắm.
Sao anh lại tặng em một món quà có giá trị lớn như thế này chứ!"
"Em quên anh là tổng tài à, thứ này có đáng là gì, hì!"
"Thôi bớt bớt đi Phong, đây không phải là truyện ngôn tình.
Anh nói thật đi, món quà này mà do anh xin tiền bố mẹ hoặc được tặng thì em xin phép không nhận đâu?"
"Không, tuyệt đối không phải!"
Phong vội xua tay.
"Vậy, anh nói đi.
Cái này từ đâu mà ra."
"Thực ra cái này là do tiền anh tự kiếm được, không phải xin tiền bố mẹ hay được tặng gì hết!"
"Điêu, ai tin cơ chứ.
Anh còn đi học, thời gian đâu mà đi làm.
Vả lại, ngày nào chúng mình cũng đi cùng nhau, em có thấy anh làm gì đâu mà kiếm tiền!"
Tiểu Vy nghĩ ngợi một lát, dường như cô nghĩ ra một điều gì đó.
"Không lẽ là..."
"Không lẽ sao cơ?"
"Là anh đi làm mấy cái bậy bạ ngoài kia! Nghi lắm nhé! Anh mà làm cái gì không đàng hoàng thì chia tay luôn đó!"
"Em dở à! Đầu óc chỉ nghĩ mấy cái linh tinh, đen tối.
Anh kiếm tiền từ bán hàng online, ngốc ạ!"
"Thật? Đâu đưa em xem nào? Chả tin?"
Phong mở điện thoại ra, giơ cho cô xem.
Tiểu Vy nhìn thấy số liệu thống kê, đơn hàng thì há hốc mồm ngạc nhiên.
"Anh làm được thật này? Không tin nổi á!"
"Đã bảo rồi, cứ nghĩ linh tinh!"
"Thì nó khó tin thật mà?"
"Giờ thì tin chưa?"
"Rồi, hì hì!"
"Giờ yên tâm nhận món quà từ anh chưa?"
"Vâng, Tiểu Vy sẽ nhận! Mà này, khi nào rảnh dạy em bán với nhé, em cũng có hứng thú!"
"Ok, giờ để anh đeo cho em trước nhé!"
Tiểu Vy gật đầu.
Quách Phong cầm dây chuyền lên ướm vào người cô, rồi từ từ đeo lên trên cổ của Vy.
"Đẹp quá! Nó lung linh thật đấy!"
"Anh muốn người yêu mình đeo nó lên để lúc nào cũng rạng rỡ