Sắc mặt anh triệt để trầm xuống, thanh niên cao lớn sắc mặt âm trầm thì giống như là sẽ xảy ra rất nhiều nguy hiểm.
Minh Hiểu Khê kéo tay anh lại, nói với ba người kia.
"Chị của mấy người thì mấy người đi tìm người của mình mà chơi, bọn tôi không tiếp."
Ra ngoài chơi, quan trọng nhất là phải vui vẻ, Minh Hiểu Khê ban trưa đã không vui một lần, lần này cô không muốn sinh sự.
Nhưng cô không sinh sự, không có nghĩa là người khác có thể thoải mái khi dễ cô.
"Đã nói là mượn anh trai này đi chơi, một giờ trả cho cô năm triệu, cô bán thân mình cũng không được số tiền này đâu!!!"
"Cút..."
Áp suất trên Đoàn Trường Sinh triệt để hạ thấp, ánh mắt anh lạnh lùng nhìn qua người nọ.
Dám xúc phạm cô gái nhỏ nhà anh, còn phải xem anh có đồng ý hay không.
"Tôi cho các người gấp đôi số tiền, lập tức cút đi cho tôi.
Bạn gái tôi còn muốn đi chơi, tiền này dùng mua không khí trong lành cho cô ấy thở..."
Mẹ nó, muốn so tiền với anh sao, vậy thì tới, anh đây không ngại dùng tiền đập đâu.
Minh Hiểu Khê thật muốn cho anh một like về độ soái này, cô rất thích...
"Anh..."
Ba nữ sinh kia mãi nửa ngày cũng chẳng thể nói thêm được gì.
Đoàn Trường Sinh ở bên này cũng không để ý đến bọn họ nữa, mang theo Minh Hiểu Khê đi xuống hồ bơi.
Ở đây, cái chơi dành cho các đôi tình nhân cũng có rất nhiều, tỷ như ôm nhau từ trên cầu trượt nhảy xuống, bắn nước tung tóe kia trông cũng không tệ.
Minh Hiểu Khê cau mày, trên mặt đều là vẻ khó có thể tin tưởng.
"Anh nói, ngày nghỉ người đi mấy nơi này, rốt cuộc là du khách nhiều hay đám ngu ngốc nhiều?"
Đoàn Trường Sinh nhịn không được, ánh mắt hơi cong cong.
Đây cũng coi như là anh đang cười.
Minh Hiểu Khê cảm khái.
"Em lớn như vậy cũng rất ít khi gặp đám người ngu ngốc như thế.
Hôm nay là không thích hợp đi ra ngoài sao? Tại sao có một đám ngốc tụ tập ở đây?"
Cô dùng tay tự mình xoa xoa hai má, cùng Đoàn Trường Sinh đi chơi trò chơi.
"Aizzz...!không nên cùng lũ ngốc so đo."
Tâm tình của cô không hề bị ảnh hưởng gì quá lớn.
Lúc sáng cô vẫn không vui, nhưng sau khi cho những người khi một bài học xong liền vui vẻ cho tới bây giờ.
Hiện tại cảm thấy, ba cô gái kia muốn xui xẻo, cô căn bản cũng không thèm tức giận với mấy người đó.
Nhìn cái tư thế lấy tiền đập người của mấy người đó, còn cái ánh mắt nhìn Đoàn Trường Sinh nữa, rõ ràng là đang coi anh thành một gã trai bao mà.
Muốn ngủ với anh sao? Nằm mơ.
Cô đây còn chưa...
"Phi phi...!Nghĩ lung tung..."
Minh Hiểu Khê lắc lắc cái đầu xua đi ý nghĩ vừa thoáng qua.
Đoàn Trường Sinh đang muốn mang cô đi chơi trò chơi dành cho đôi tình nhân lại thấy cô lắc lắc đầu, sắc mặt thoáng chút thất vọng.
"Em không muốn chơi trò này sao?"
Minh Hiểu Khê không kịp suy nghĩ, nhanh miệng trả lời.
"Không phải?"
Đoàn Trường Sinh hai mắt đang ảm đạm lại sáng lên.
"Vậy chúng ta đến chơi đi..."
"Được..."
Đến đây để vui chơi, vậy cứ chơi vui vẻ đi đã, những người không liên quan thì không cần để ý.
Hai người Minh Hiểu Khê chơi những trò chơi tình nhân đến hăng say.
Đoàn Trường Sinh nhờ lần vui chơi này mà được thoải mái ôm người đẹp trong lòng.
Cầu trượt nước kết thúc, Minh Hiểu Khê nhìn thấy đôi vợ chồng son vừa gặp lúc thay đồ.
Cô vợ nhìn thấy cô thì cười gọi.
"Em gái, chúng ta thật có duyên."
Minh Hiểu Khê nhìn cô ấy, mỉm cười chào lại.
"Đúng vậy!"
"Chào em, chị là Đỗ Thanh Thảo.
Kia là chồng chị, anh ấy tên Mai Xuân Thắng."
Đỗ Thanh Thảo cười cười tự giới thiệu tên.
Cô ấy mới gặp Minh Hiểu Khê, cảm thấy rất có duyên lên muốn làm quen kết bạn nói chuyện.
Minh Hiểu Khê gật đầu.
"Em tên Minh Hiểu Khê, còn kia là bạn em, anh ấy tên Đoàn Trường Sinh."
Đỗ Thanh Thảo nháy nháy mắt như hiểu điều gì đó, lại cười nói.
"Bên kia có bóng chuyền nước, đang có hoạt động dành cho các cặp đôi, chúng ta qua đó chơi đi."
Minh Hiểu Khê cũng có hứng thú, gật đầu.
"Đi..."
Đến nơi tổ chức, các cặp đôi xếp theo đôi tình nhân.
Phần thưởng là một bữa ăn dưới ánh nến lãng mạn và một phòng khách sạn tổng thống cho đôi tình nhân.
Minh Hiểu Khê mang theo Đoàn Trường Sinh đến, khoé môi anh lộ ra nụ cười