Editor: Nhược ThủyTrở về Thính Trúc Các nghỉ trưa, chờ đến lúc trời chạng vạng tối, Ôn Hinh liền nghe Vân Linh nói chính viện đã mời Tứ gia đi.
Ôn Hinh nghĩ nếu Tứ gia đi chính viện, buổi tối tự nhiên sẽ không tới Thính Trúc Các, liền nói: “Đi phòng bếp mang lẩu về ăn, phải dùng ba loại thịt tươi sống, chuẩn bị chút rau xanh dùng cùng.
”Vân Linh nhớ kỹ: “ Có cần cần thịt dê không cách cách?”“Không cần, bảo bọn họ làm chút tôm mới mang tới.
” Ôn Hinh lại chọn đậu hủ rán, mì sợi, củ mài thái mỏng, lệnh cho người rời đi.
Tôn Nhất Chước đã sớm nghe được chuyện tiền viện ăn lẩu, đều là nhân tinh ( người tinh mắt), sớm lệnh thiện phòng hậu viện chuẩn bị nguyên liệu dự bị.
Quả nhiên, khi nghe được lời từ người Thính Trúc Các nói, Tôn Nhất Chước liền cười.
Chờ đến khi người Thính Trúc Các rời đi, Tiền Minh nhìn sư phụ hắn liền cười nịnh bợ nói: “Sư phụ, ngài thật liệu sự như thần.
”Tôn Nhất Chước cười đắc ý, vỗ vai Tiền Minh: “Tiểu tử con còn phải học hỏi nhiều.
” Nói đến đây dừng lại: “ Con đi xem tờ đơn của chính viện có đưa tới hay không?”Tiền Minh biết phúc tấn mời chủ tử gia đi chính viện, cũng không dám trì hoãn nhanh như chớp chạy đi, thực mau lại chạy về: " Cũng vừa khéo, lúc con đi hỏi thì vừa đưa tới, sư phụ, ngài xem này?”Tôn Nhất Chước tiếp nhận tờ đơn thức ăn của chính viện, nhìn kỹ không khỏi sửng sốt.
Thức ăn trên tờ đơn không thay đổi, chủ tử gia không phải đi chính viện sao?“Đi, đi hỏi một chút chủ tử gia hiện tại ở đâu?”Tiền Minh bị sư phụ hỏi không khỏi sửng sốt, cũng không dám hỏi nhiều, cất bước liền chạy ra ngoài.
Đang trong viện còn chưa ra cửa, liền gặp Trương Phúc cười tủm tỉm tiến vào.
“Ơ, đây không phải Trương ca ca sao? Sao hôm nay ngài tự mình tới?”.
Tiền Minh cười chào hỏi.
“Chủ tử gia ở Đông viện dùng bữa, trắc phúc tấn lệnh ta đến đây nhìn xem.
” Trương Phúc cười răng đều muốn rơi ra.
Tiền Minh giật mình, nha, Đông viện lại đoạt người của chính viện, nhưng thần thái trên mặt lại không thay đổi, cười dẫn Trương Phúc đi vào.
Tôn Nhất Chước nghe Trương Phúc nói xong, cười vui vẻ như Phật Di Lặc.
Trương Phúc nói: “ Thức ăn buổi tối hôm nay còn phải thỉnh ngài hao tâm tổn trí nhiều hơn.
”Tôn Nhất Chước biết ý tứ Trương Phúc, còn không phải muốn từ nơi này của hắn hỏi thăm thức ăn chủ tử gia dùng gần đây sao?Nhưng hắn dám nói sao?Trong lòng chửi má nó, ngoài miệng cũng không dám trực tiếp đắc tội Lý trắc phúc tấn, chỉ nói: “ Thức ăn của chủ tử gia đều do Mạnh Thiết ở tiền viện quản, ta nơi này cũng không biết, thật xin lỗi trắc phúc tấn.
”Trương Phúc cười nhìn Tôn Nhất Chước.
Tôn Nhất Chước bị hắn ta cười đến phát sợ.
Liền nghe Trương Phúc chậm rì rì mở miệng: “Nghe nói tờ đơn thức ăn của Thính Trúc Các đã đưa tới?”Tôn Nhất Chước trong lòng bừng tỉnh, hóa ra là ở chỗ này chờ chính mình.
Hôm qua chuyện chủ tử gia vì Ôn cách cách phá lệ ăn lẩu đều truyền khắp phủ, không nghĩ tới Lý trắc phúc tấn thật ra theo dõi thiện đơn của Ôn cách cách.
Thật là người thông minh.
Mặc dù Tôn Nhất Chước cùng Ôn cách cách tuy rằng cũng có vài phần giao tình, nhưng tuyệt đối sẽ không vì nàng đắc tội Lý trắc phúc tấn, liền không chút do dự mang tờ đơn của Thính Trúc Các cho người nhìn.
Trương Phúc nhận tờ đơn nhìn kỹ, liền nói: “Làm theo một phần, chỉ ăn lẩu thì có chút ít, còn lại liền làm phiền ngài tự thêm đi.
”Tôn Nhất Chước lúc này chửi má nó cũng vô dụng, lại không thể không đáp ứng, cắn răng đồng ý.
Chờ đến Trương Phúc rời đi, lúc này mới hướng tới bóng dáng hắn ta “Phi” một tiếng.
Đây là có chuyện gì!Đông viện, Tứ gia nhìn nồi lẩu trên bàn thập phần ngoài ý muốn, liền nhìn Lý thị.
Trang phục tím đậm dưới ánh đèn chiếu xuống làm mặt Lý thị oánh nhuận trong sáng, bên tai mang bông tai trân châu làm thành tua, trông uyển chuyển kiều mị.
Đối với ánh mắt Tứ gia, Lý thị cười diễm lệ như đào từ từ nở rộ, duyên dáng nói: “Nô tỳ nghe nói gia thích ăn lẩu, thời tiết này tuy rằng còn chưa đến lúc dùng, bất quá buổi tối trời cũng dần dần lạnh, thật thích hợp.
”Tứ gia nghe vậy chỉ nhẹ nhàng gật đầu, nếu đã đưa lên vậy cứ dùng.
Người ở hậu viện hỏi thăm thứ hắn yêu thích cũng