----Giờ xem ra có lẽ cô từ nhỏ đã quá thông minh nên là nguyên nhân để được đầu thai lại, chứ cô không nghĩ rằng Thẩm Tình tái sinh rồi có thể tốt hơn trước được bao nhiêu.Trùng sinh chứ có phải to não đâu, hiện tại lựa chọn có lợi duy nhất của cô khi tiên tri biết được mọi việc không còn là dựa vào chồng giàu nữa.Cho nên lần này cô ta trở về nếu an phận một chút thì tốt, còn nếu muốn gây chuyện thì cô có thể tiễn cô ta đi một lần thì cũng có thể đưa cô ấy đi lần hai.“Cậu có mang theo gương ở đây không?”Thẩm Uyển đổi chủ đề, bác sĩ không cho cô xuống giường, từ khi tỉnh lại đến bây giờ cô vẫn chưa nhìn thấy mặt mũi mình bị thương như thế nào.Trình Anh sửng sốt một lát, ánh mắt rơi vào trên mặt cô, lập tức hiểu ý cô, cúi đầu lục lọi trong túi.Tuy không cần thiết phải lên sân khấu trong đoàn văn công nhưng với tư cách là nữ quân nhân và lại là thanh niên văn nghệ, cô cũng là người yêu cái đẹp, nên rất nhanh đã lục được ra một gương cỡ bàn tay đưa cho cô.Đồng thời, cũng không quên an ủi nói: "Không sao đâu, chỗ bị thương của cậu không có vết rách nào, đợi vết sưng đỏ kia tiêu bớt sẽ ổn thôi".Thẩm Vạn là vai diễn chủ chốt của đoàn nghệ thuật quân khu Bắc Thành, chỉ cần dựa vào khuôn mặt của mình, cô có thể áp đảo tất cả các nữ quân nhân trong đoàn nghệ thuật và giành được danh hiệu đệ nhất mỹ nhân của đoàn.Cộng với kỹ năng vũ đạo điêu luyện của cô, tất cả sĩ quan trẻ theo đuổi cô trong toàn quân khu xếp hàng không đếm hết số.Chiếc gương tròn cỡ lòng bàn tay phản chiếu khuôn mặt xinh đẹp khiến người ta không thể rời mắt ngay từ cái nhìn đầu tiên, với khuôn mặt trái xoan tươi tắn, thanh thoát cùng đôi lông mày thanh