Trồng nấm phức tạp hơn trồng hoa màu một chút.
Trồng trong nhà cũng không sao, Liễu Tố Tố có thể dọn dẹp đồ trong phòng kho ra ngoài, rải lên một tầng đất là được.
Tiếp theo còn phải làm phân bón, loại phân bón này là hỗn hợp phân chuồng, trộn lõi ngô, phân gà và vôi với nhau, phơi khô dưới ánh mặt trời, tuy tương đối phiền toái nhưng cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.
Vấn đề lớn nhất là bồi dưỡng liêu, cần phải có loại này bồi dưỡng liêu này nấm mới có thể trưởng thành, nhưng Liễu Tố Tố chưa trồng nấm bao giờ, thời tiết hiện tại lại không mưa, lên núi tìm cũng rất khó.
Lúc cô còn cho rằng biện pháp này không thể thực hiện được, đến Bộ quân vụ đoàn trưởng Trương lại vui vẻ nói: “Nhà vợ tiền trinh trồng nấm! Cô đi hỏi hắn xem, không chừng có thể đấy!”
Năm trước tiền trinh đã kết hôn, tuy điều kiện hiện tại ngày càng kém nhưng cũng không thể chậm trễ cuộc sống sinh hoạt của mọi người.
Do tiền trinh không đủ phẩm cấp nên vợ hắn không thể tới tùy quân, hắn vẫn luôn ở tại ký túc xá, cũng may nhà vợ tiền trinh cũng gần, ở ngay Tảo Trang.
Thời gian trước Liễu Tố Tố và bộ trưởng Triệu tham gia xây dựng đập nước ở Tảo Trang, sau này hai người vẫn luôn lo lắng đập nước không ngăn được đê vỡ.
Trước hạn hán bên Tảo Trang có một hồi mưa rất to, mà Liễu Tố Tố không rảnh nên đoàn trưởng Trương phái tiền trinh đi theo bộ trưởng Triệu xem xét tình hình, nếu có chuyện gì bọn họ cũng có thể ra một phần lực.
May mắn là đập nước không sao, ngoài ra còn làm tiền trinh quen được nữ đồng chí mình ái mộ.
Liễu Tố Tố không ngờ nhà vợ tiền trinh còn trồng nấm, nhưng mà cũng đúng, Tảo Tranh không ở trong quân khu, không biết cũng là bình thường.
Tiền trinh nghe cô nói muốn đi xem liền cười nói: “Việc này có gì khó đâu, chừng nào chị Tố Tố rảnh, chúng ta trực tiếp qua đó.”
Có thể sớm thì không nên muộn, sau khi tan làm Liễu Tố Tố liền cùng tiền trinh đi luôn.
Lái xe đến Tảo Trang mất hơn 1 giờ, như vậy quá chậm, hai người đi tìm đoàn trưởng Trương mượn xe đạp, vừa đến nơi đã thấy vợ tiền trinh đang đứng chờ, là một cô gái nhìn qua có hơi đen, nhưng ngũ quan thanh tú, tính cách cũng rất hào phóng, sau khi hàn huyên mấy câu với Liễu Tố Tố liền dẫn cô về nhà.
Hiện tại cho phép mua bán quy mô nhỏ, nhà bọn họ ngoài làm ruộng còn dựa vào việc trồng nấm kiếm sống.
“Nấm không cần quá nhiều nước, nhưng cũng phải bổ sung nước cả ngày, hiện tại đã lâu không mưa, nấm trồng trong nhà cũng ít đi nhiều.” Vợ tiền trinh vừa nói vừa mở cửa ra, “tạch” một tiếng bật đèn lên.
Liễu Tố Tố còn chưa thấy rõ cảnh tượng bên trong đã ngửi thấy một mùi kì quái.
Cô vẫn biết mùi sẽ không dễ ngửi, nhưng không ngờ sẽ hôi như vậy, một mùi như rễ cây hư thối xộc thẳng vào mũi.
Đừng nói là cô, ngay cả tiền trinh đã tới rất nhiều lần cũng không khỏi bịt mũi, vợ tiền trinh nói: “Chị Tố Tố, nếu chị trồng nấm ngàn vạn lần phải trồng ở chỗ nào cách xa nhà một chút, bằng không chịu không nổi cái mùi này đâu.”
Liễu Tố Tố gật gật đầu, phòng kho nhà cô ở bên ngoài, dựa gần phòng bếp, ngày thường nấu cơm đóng cửa lại là được.
Trồng nấm phải dùng loại túi ni lông, nhà vợ tiền trinh dùng vải che mưa thay thế, mở cửa ra nương theo ánh đèn liền thấy những cây nấm màu xám nâu, thường thấy nhất là nấm bào ngư, có số cây đã có thể thu hoạch, từng cây nấm đứng san sát nhau trông đặc biệt khả quan.
“… Trồng khoảng 1 tháng là thu hoạch được rồi, vừa hay ngày mai hái nấm, sau khi hái có thể trực tiếp nấu ăn hoặc là phơi khô bảo quản cũng được.” Vợ tiền trinh chia sẻ với Liễu Tố Tố phương pháp gieo trồng.
Hiện tại không thể so với đời sau, phương pháp gieo trồng tra trên mạng một lát là ra, đối với người niên đại này mà nói, tay nghề chính là bát cơm an cư lạc nghiệp, nhà vợ tiền trinh cũng là dựa vào trồng nấm mà điều kiện trong nhà mới dần dần tốt lên.
Toàn bộ Tảo Trang, trừ nhà bọn họ cũng không ai biết trồng cái này.
Nếu là tình huống bình thường, chắc chắn sẽ không dễ dàng kể cho người khác nghe, nhưng đã tới lúc này rồi, có những nơi đến cơm cũng không có mà ăn, tuy bọn họ đều chỉ là nông dân, không có khát vọng gì quá lớn, nhưng nếu giúp được người sẽ không cổ hủ mà bảo mật kỹ thuật này cả đời.
Trước khi Liễu Tố Tố tìm tới đây, một nhà bọn họ cũng đã nói biện pháp này cho không ít người biết, sau khi nghe tiền trinh nói quân khu cần, họ càng không hề nghĩ ngợi mà đồng ý ngay.
Liễu Tố cũng chỉ có ấn tượng khá mờ nhạt về mấy năm nạn đói, ngoài thảm cảnh không có đồ ăn, không thể trồng lương thực thì không còn cảm thụ nào khác.
Nhưng lúc này nhìn vợ tiền trinh nghiêm túc viết những việc cần chú ý lên trên giấy, cô đột nhiên cảm thấy, mấy năm nay đúng là rất khó khăn, nhưng so với những ngày gian nan, mọi người cùng nhau nghĩ biện pháp, nỗ lực khắc phục khó khăn càng khiến người ta cảm động.
Rời khỏi nhà vợ tiền trinh, trong tay Liễu Tố Tố nhiều một rổ nấm bào ngư mới hái, còn tươi ngon cực kỳ.
Liễu Tố Tố không nhận, nhưng cha mẹ vợ tiền trinh nhất định phải đưa, nói bọn họ đã sớm nghe Liễu Tố Tố ở văn phòng rất chiếu cố tiền trinh, đây là tạ lễ gửi cô, một chút nấm bào ngư nhà tự trồng cũng không đáng giá gì.
Liễu Tố Tố đành phải nhận lấy, chỉ là lúc về tới quân khu, nhân lúc tiền trinh đi trả xe, cô trộm chia một nửa cho hắn.
Quay về nhà, mấy đứa nhỏ đang ở nhà chính làm bài tập, thấy nương trở lại, vội hỏi nương đi đâu.
“Đều ăn cơm rồi chứ?” Liễu Tố Tố không đáp mà hỏi ngược lại.
“Ăn rồi ạ, nhưng mà con chưa no.” Hàn Trình nói.
Cha nấu cháo cho bọn nó ăn kèm với dưa muối, nhưng mà nhiều nước quá, nó đi vệ sinh 2 lần lại thấy đói meo!
“Vậy nương đi làm món ngon cho các con nha.” Nghe nương nói vậy Hàn Trình lập tức muốn chạy qua, Liễu Tố Tố nhanh tay ấn nó lại: “Làm xong bài tập đã, làm xong mới được ăn!”
Hàn Liệt đi theo cô đến gần phòng bếp: “Hiện tại còn nấu cơm sao, anh để phần cháo cho em đấy.”
“Lát nữa em ăn, làm canh nhanh lắm.” Nấm bào ngư vẫn còn tươi, nấu cho mấy đứa nhỏ nếm thử món mới.
Hàn Liệt gật gật đầu, ngồi xuống giúp cô nhóm lửa.
Loại bỏ phần màu đen phía dưới gốc nấm bào ngư, cắt thành miếng nhỏ, rửa sạch rồi bỏ vào nồi.
Nấm này rất nhanh chín, nấu cùng canh thịt là ngon nhất, nhưng hiện tại không có thịt, Liễu Tố Tố bèn cầm ra 2 quả trứng gà, canh sôi thì thả trứng gà đã đánh đều vào, nêm thêm một chút gia vị nữa là được.
“Ăn được rồi.” Liễu Tố Tố cố ý làm nhiều để mỗi người có thể uống một chén lớn.
Nay vẫn đang là tháng 3, buổi tối gió núi tràn xuống có chút lạnh, uống một ngụm canh không chỉ ấm bụng mà hương vị còn khá ngon.
“Thơm quá à!” Hàn Trình như ông cụ non bưng chén thở dài một hơi.
Liễu Tố Tố phì cười, đúng là rất thơm, tuy không có thịt nhưng vị vẫn ổn.
“Đây là việc hôm nay nương đi làm, về sau nhà chúng ta sẽ trồng cái này, thu hoạch rồi muốn uống bao nhiêu canh thì uống.”
Cô vẫn phải nhắc mấy đứa nhỏ trước, rốt cuộc trồng nấm rất hôi.
Quả nhiên, sau khi nghe Liễu Tố Tố nói sau này sẽ được ăn nhiều lần, mấy đứa nhỏ liền không có ý kiến, đặc biệt là Hàn Trình, nó còn hào phóng muốn nhường giường của mình ra để trồng thêm nấm.
Liễu Tố Tố xin miễn ý tốt của nó, uống xong chén cháo liền cùng Hàn Liệt dọn dẹp hết đồ trong phòng kho ra.
“Mai em cùng tiền trinh đi lấy nấm về trồng, thuận đường còn muốn mua ít vải che mưa gì đó nữa, vợ tiền trinh nói nên đi sớm, buổi sáng nhiệt độ thấp nấm càng dễ sống.” Rửa mặt xong trở về phòng, Liễu Tố Tố nói với Hàn Liệt.
Hàn Liệt đang ở trên giường viết bài tập cho Hàn Trình.
Thằng nhóc này đánh cược với Liễu Tố Tố bị thua, sợ mình vào không lọt vào 10 hạng đầu, về sau không được ăn ngon nên vội vàng nhờ cha giúp nó ra thêm mấy đề bài tập.
“Được, ngày mai anh cũng được nghỉ, em cứ yên tâm.”
Liễu Tố Tố gật gật đầu: “Vậy làm phiền đoàn trưởng Hàn sáng sớm mai dẫn các con ra bờ sông nha.”
Từ khi hạn hán tới nay, công việc cần làm vào sáng sớm ngày càng nhiều, đầu tiên là gánh nước.
Quân khu đều dùng nước trong giếng, gần bờ sông cũng có mấy cái, nước sinh hoạt cơ bản đều là lấy từ đó, trước đây nếu cần nước thì trực tiếp gánh về, đổ đầy lu nước trong nhà là đủ dùng cả ngày.
Nhưng hiện tại đã bắt đầu hạn chế lượng nước, phân phối dựa theo nhân khẩu, như nhà Liễu Tố Tố có 7 người, một ngày chỉ có thể múc 3 xô, nhiều hơn thì không có.
3 xô nước phải dùng để nấu ăn, tắm rửa, còn cả tưới rau, căn bản không đủ dùng, nhưng cũng không còn cách nào, may là hiện tại còn lạnh, không cần ngày nào cũng tắm, lau qua một lượt là được, nước bẩn hứng trong chậu có thể dùng để tưới cây.
Trước kia mọi người đều giặt quần áo ở nhà, mà nay thì đều thống nhất giặt ở bờ sông, nước sông không phải nước sinh hoạt, giặt quần áo nhiều lắm là dùng bồ kết, sợ phiền thì có thể giặt không,