Nương Đặng Tiểu Bảo đã đến từ sớm, chính là chờ để cười nhạo Liễu Tố Tố, kết quả còn chưa kịp mở miệng đã nghe thấy Tiểu Lộ nói mình thi được hạng nhất.
Ban đầu cô ta còn không dám tin, nhưng lúc này cô ta đang đứng phía sau, lúc Tiểu Lộ đưa bài thi qua, cô ta thậm chí còn có thể nhìn thấy điểm trước cả Liễu Tố Tố.
Tức khắc, mặt cô ta đỏ lên, Đặng Tiểu Bảo cách đó không xa cũng đã đi tới, cầm bài thi ủ rũ cụp đuôi.
Nương Đặng Tiểu Bảo vừa nhìn là biết kết quả, cầm bài thi lại nhìn, một bài 17 điểm, một bài 12 điểm, hai môn cộng lại cũng không bằng một phần ba số điểm một môn của Tiểu Lộ!
Nương Đặng Tiểu Bảo vừa tức vừa thẹn, cũng không dám mắng chửi người, sợ bị Liễu Tố Tố nghe thấy, chỉ hung hăng đánh lên mông con trai một cái, xụ mặt đi về.
Lữ Linh Chi vội nói∶ “Tiểu Liễu, nương Đặng Tiểu Bảo chạy rồi.”
Liễu Tố Tố đã sớm nhìn thấy, cô vừa đến đã chú ý tới Đặng Tiểu Bảo liếc mắt nhìn mình, nhưng cô cũng lười phản ứng cô ta, hôm nay Tiểu Lộ thi tốt như vậy, cô vui còn không kịp, không muốn bởi vì những người đó mà lãng phí tinh lực.
“Đi thôi, trở về nương làm sủi cảo cho con!” Liễu Tố Tố vui vẻ cất giấy khen của Tiểu Lộ vào túi, lát nữa về nhà cô sẽ dán giấy khen lên tường, lấy cái này khích lệ mấy đứa nhỏ, nói không chừng về sau tường nhà cô dán kín giấy khen luôn ấy chứ.
Vừa lúc hôm nay ở trại chăn nuôi mua một cân thịt, Liễu Tố Tố về đến nhà liền bắt đầu làm sủi cảo.
Lần này tuy Đại Cường thi vẫn không tốt lắm, nhưng Nhị Cường được Tiểu Lộ dạy kèm thi không tồi, lọt vào danh sách 10 người đứng đầu.
Lữ Linh Chi vui như bắt được vàng, nghe Liễu Tố Tố nói muốn làm sủi cảo cũng cầm bột mì và thịt tới làm chung, hai người cùng nhau gói, tốc độ nhanh hơn hẳn.
Liễu Tố Tố sai Hàn Liệt ra vườn hái rau chân vịt, Lữ Linh Chi tưởng cô nấu với canh, nào biết sau khi rửa sạch sẽ cô lại để cho mấy đứa nhỏ giã rau như giã thuốc, đổ rau vào chậu giã liên tục cho đến khi ra hết nước cốt.
Lữ Linh Chi nhìn trợn mắt há mồm∶ “Tiểu Liễu em muốn làm gì vậy?”
“Không hiểu sao mấy đứa nhỏ nhà em đều không thích ăn rau chân vịt.” Liễu Tố Tố đau đầu giải thích.
Nhưng rau chân vịt rất có dinh dưỡng, mà trong khoảng thời gian này ngày càng lạnh, cô cũng sợ cứ giữ lại rau sẽ bị đông chết nên dứt khoát nhổ hết, giã lấy nước cốt trộn vào bột mì làm sủi cảo.
“Còn có thể làm như vậy?”
“Đúng vậy, sủi cảo làm ra sẽ có màu xanh lục.” Liễu Tố Tố cười nói.
Lữ Linh Chi có chút không tin, sau khi hấp chín sủi cảo, chị ăn thử một cái, đúng là không ảnh hưởng đến hương vị, còn có vị ngọt thanh của rau dưa, ăn càng ngon.
Nhà Liễu Tố Tố đông người, tổng cộng gói ba lồng, nhà Lữ Linh Chi ít hơn chỉ gói hai lồng, bởi vì hiện tại trừ chị và bà Vương cũng chỉ có mấy đứa nhỏ ở nhà, đoàn trưởng Vương đã lên tỉnh mở họp, trong chốc lát không thể trở về.
Lữ Linh Chi cầm sủi cảo về, Liễu Tố Tố gọi mọi người bắt đầu ăn cơm.
Trước kia đều ăn ở nhà chính, hiện tại thời tiết lạnh giá, ăn trong phòng bếp càng ấm áp.
Trước tiên Liễu Tố Tố gắp đầy một chén sủi cảo cho Tiểu Lộ, dưới nước tương cùng dấm, cười nói∶ “Hôm nay nhờ Tiểu Lộ thi được hạng nhất, cả nhà chúng ta có sủi cảo để ăn, mọi người vỗ tay cho anh Tiểu Lộ nào!”
Bốp bốp bốp...
Mấy đứa nhóc phối hợp vỗ tay rầm rầm, đặc biệt là Hàn Trình vỗ đỏ cả tay.
Bởi vì nó cảm thấy anh cả quá là lợi hại, không chỉ là người đầu tiên đi học, người đầu tiên đi thi, còn thi được hạng nhất! Nhớ đến trong khoảng thời gian này anh cả được ăn bánh quẩy, sủi cảo còn có thêm hai quả trứng gà, nó hận không thể lập tức được đi học, không còn một chút cảm xúc mâu thuẫn nào.
Tiểu Lộ ngượng ngùng cười cười, gắp cho Hàn Cẩm cái sủi cảo to nhất trong chén mình.
“Cảm ơn Tiểu Cẩm, nếu không có em giúp anh, anh chắc sẽ không thi được hạng nhất đâu.”
Hàn Cẩm nhấp miệng cười, Tiểu Lộ đạt hạng nhất nó cũng đặc biệt vui vẻ, cũng không khách khí với Tiểu Lộ mà ăn sủi cảo, mi mắt cong cong nói∶ “Anh cả...!giỏi nhất.”
“Tiểu bảo bối nhà chúng ta ai cũng giỏi cả, dù được hạng nhất hay không đều tâm can của nương!” Liễu Tố Tố cười tủm tỉm, “Mau ăn đi, để lát nữa nguội mất.”
Cô vừa dứt lời, mấy đứa nhóc thèm từ sớm lập tức nhào vào ăn.
Hàn Liệt cũng ăn từng cái từng cái, đến khi no lưng bụng mới ngẩng đầu nói∶ “Anh đã nói với bên hậu cần rồi, nhờ vài người lại đây xây hầm.”
Xây hầm thật ra không khó, nhưng sau khi mang lũ lợn con về, thỏ sẽ phải nhường chỗ, Liễu Tố Tố muốn xây một gian nhà nhỏ chuyên để nuôi thỏ, Hàn Liệt hai ngày nay có thời gian rảnh, tính chuẩn bị tốt nguyên vật liệu, ngoài ra anh cũng phải lên núi đốn thêm củi.
Bên này rất khó để mua được than tổ ong, giá cả cũng đắt, sưởi ấm cơ bản đều dựa vào việc đốt than củi, hiện tại thời tiết lạnh thế này, trong nhà cũng cần nhiều than hơn, có rảnh liền phải lên núi cho nên Hàn Liệt dứt khoát giao việc xây hầm cho Bộ hậu cần.
Liễu Tố Tố gật đầu∶ “Đến lúc đó mời các đồng chí hậu cần ăn bữa cơm, lại gửi thêm bao lì xì được không?”
Hàn Liệt “Ừ” một tiếng ∶ “Em xem rồi làm là được.”
Cơm nước xong, Hàn Liệt rửa chén, Liễu Tố Tố định cuốc lại vườn rau.
Trời lạnh, rau dễ bị đông đá, cô dùng cành trúc cắm xuống đất, uốn cong thành hình vòm, lại dùng vải che mưa phủ lên trên, nếu có sương giá sẽ không bị cháy lá.
Lúc cô đi ra thấy mấy đứa nhóc đang ghé lên tường chuồng lợn, nhìn chằm chằm vào hai con lợn con.
“Lợn con đáng yêu quá, nó có màu hồng kìa!” Hàn Trình ôm má nói.
Hàn Tú Tú gật gật đầu, nhìn chuồng lợn trống không lại có chút lo lắng∶ “Bọn nó có thể bị lạnh chết không?”
Liễu Tố Tố đi qua∶ “Sẽ không lạnh chết đâu, lát các con lên núi đào cỏ, thấy cỏ khô thì nhặt một ít về cho nương, lót xuống dưới cho chúng nó nằm là được.”
Hàn Tú Tú nghe vậy vội vàng gật đầu∶ “Vậy giờ con đi luôn!”
“Em cũng đi!”
Vừa dứt lời, một đám nhỏ đều chạy hết, Liễu Tố Tố ở phía sau dặn dò∶ “Nhớ hái ít cỏ heo (cây phấn hương) về nhé!”
Vốn dĩ không cần hái cỏ heo, lợn là động vật ăn tạp, cái gì cũng có thể ăn, đặc biệt là lá khoai lang chúng nó càng thích ăn.
Đáng tiếc quân khu bên này đã sớm thu hoạch hết khoai lang từ tháng 10, mà niên đại này khoai lang cũng là một loại lương thực không thể thiếu, vườn nhà ai cũng đều sẽ trồng một ít.
Thời điểm thu hoạch khoai lang, khiến mọi người chú ý nhất vẫn là mảnh ruộng thuộc về quân khu.
Nguyên nhân rất đơn giản, mảnh ruộng của quân khu không lâu trước đã chính thức sử dụng hầm biogas, lúc xây tuy rằng không ồn ào như lắp ống nước nhưng vẫn có nhiều người biết đến.
Mọi người đều muốn nhìn xem hầm biogas này đến tột cùng có dùng được hay không, có hiệu quả tốt như những gì giới thiệu hay không.
Đoàn trưởng Trương cũng không che giấu, ngày thu hoạch đào một mẫu, cân lên, phát hiện đúng là sản lượng cao hơn năm trước, không những thế củ nào cũng to, lá cây sum xuê tươi tốt.
Đây mới chỉ là sử dụng hầm biogas không lâu, nếu dùng từ lúc mới trồng khoai, hiệu quả chắc chắn càng rõ rệt.
Không ngoài dự liệu, mọi người lại bị hầm biogas hấp dẫn, lúc này đây không cần người trong văn phòng đi động viên đã có người tới cửa thúc giục, hận không thể xây ngoài ruộng nhà mình một cái hầm biogas.
Đoàn trưởng Trương vui vẻ cười tít mắt, dẫn theo nhân viên văn phòng bắt đầu đi làm việc.
Xây hầm biogas phức tạp hơn lắp hệ thống tưới nước, nhưng qua gần hai tháng cũng đã hoàn thành gần hết, nói không chừng chờ đến khi đập nước xây xong, hầm biogas cũng có thể sử dụng rồi.
Cũng là vì vấn đề thời gian nên số lá khoai dùng làm thức ăn cho lợn để không được lâu, ngoài những phần non nhất giữ lại để ăn, phần còn lại Liễu Tố Tố ném hết cho gà.
Cũng may là lúc trước trồng nhiều ngô, sau khi phơi khô, tách hạt, phần cùi ngô cô cũng không lãng phí, mang vào thôn mài thành bột, thứ này lợn cũng ăn được.
Về việc lên núi cắt cỏ heo, hai ngày trước cô dẫn mấy đứa nhỏ lên núi nhận biết các loại cây lợn có thể ăn, nên hiện tại cô cũng không cần phải đi theo.
Chu Dũng đã nói qua, lợn con trong vòng 1 tuần đầu về nhà là dễ bị bệnh nhất, bảo cô phải để ý thật kĩ.
Nhưng điểm này không cần đến cô quan tâm, lợn con đáng yêu cực kỳ, cộng thêm cảm giác mới mẻ nên bọn nhóc trong nhà đều rất thích, đến lũ thỏ cũng bị xếp ra sau.
Biết lợn con có khả năng sẽ sinh bệnh, năm anh em còn tự phân chia thời gian, mỗi người trông một lát, một khi phát hiện có cái gì không bình thường là phải chạy tới kêu Liễu Tố Tố ngay.
Cũng không biết có phải nhờ được ăn ngon uống tốt hay không, qua một tuần cũng không phát sinh chuyện gì, Liễu Tố Tố nhìn hai con lợn béo lên vòng trong chuồng, rốt cuộc cũng có thể an tâm làm việc.
***
Hôm nay là ngày đập nước hoàn thành, đây chính là công trình lớn nhất của quân khu, Chung sư trưởng đã chuẩn bị nghi thức cắt băng đơn giản, cũng chính là dùng một tấm vải đỏ, chủ yếu vẫn là giới thiệu đập chứa nước với người dân, nói cho bọn họ qua năm sau nếu muốn ăn cá, có thể trực tiếp tới đập chứa nước mua, không cần phiếu, giá cả cũng bằng Cung Tiêu Xã.
Mọi người nghe vậy vui vẻ không thôi, ăn cá tuy phiền toái nhưng tốt xấu gì cũng là thịt, mà họ lại không bắt được cá dưới sông, chỉ có thể mua ở Cung Tiêu Xã, đáng tiếc số lượng có hạn, bình thường đều mua không được, hiện tại quân đội bán cá thì vừa tiện lợi vừa tươi ngon, muốn ăn liền tới mua.
“Sư trưởng, cá gì cũng có sao?” Có người hỏi.
Chung sư trưởng gật đầu∶ “Hẳn là vậy, cụ thể mọi người hãy hỏi Tiểu Liễu, hiện tại cô ấy phụ trách