Editor: Sweetie
Băn khoăn của Từ chính ủy và Lưu An, Liễu Tố Tố đều hiểu rõ.
Hiện tại ai cũng nghèo, dù kinh tế tỉnh Nam khá hơn một chút nhưng tiền cũng không phải gió thổi tới, vừa nghe tới xây hầm biogas mất tiền, mọi người khẳng định sẽ thấy tiếc của, trừ phi là biết tiền tiêu ra nhất định sẽ có lợi.
Thời điểm này không thể mở họp mặt đối mặt thảo luận, đưa ra số liệu thống kê như đoàn trưởng Vương và Từ chính ủy làm lần trước.
Mà đối với những gia đình quân nhân mà nói, dù có nói một vạn câu liên quan, hoặc trình bày số liệu, khả năng cũng không có tác dụng gì, phải để họ tận mắt nhìn thấy mới hữu hiệu.
Đương nhiên, Liễu Tố Tố đang ở tỉnh Nam, không có biện pháp nào bày ra tình trạng lương thực ở quân khu Tây Nam cho tất cả mọi người xem.
Đêm qua lúc nghĩ đến đây, cô đột nhiên nhớ đến cameras đời sau.
Nếu có camera quay hoặc chụp lại ảnh kho lúa lương thực, không phải tất cả đều rõ ràng rồi sao?
Nhưng hiện tại không có điều kiện tốt như vậy...!Không, không đúng, tuy không có camera nhưng có điện thoại mà! Dù không thể tận mắt nhìn thấy nhưng chính tai nghe cũng được, hoàn toàn không thành vấn đề!
Liễu Tố Tố liền nói với Từ chính ủy, muốn mở đại hội động viên ở trước tòa nhà văn phòng, như vậy mới có thể lấy điện thoại ra sử dụng.
Sự thật chứng minh, phương pháp của cô thật sự có công dụng.
Sau khi cô trình bày các loại tư liệu từ quân khu ra, lại nói đến chỗ tốt của hầm biogas, phần lớn mọi người đã có chút dao động, nhưng nguyện ý bỏ tiền ra làm thì vẫn rất ít.
Chung Nghệ hận không thể đi xuống hỏi vì sao mọi người không có hứng thú.
Liễu Tố Tố không hề hoảng hốt, cười cười∶ “Mọi người không tin hầm biogas này tác dụng sao?”
Người phía dưới người cũng không giấu giếm, “Đồng chí Liễu, cô cũng đừng trách chúng tôi cẩn thận, chủ yếu là chúng tôi cũng không chắc là có hiệu quả hay không, lỡ đâu không có thì phí tiền lắm.”
“Đúng vậy, với lại hầm của quân đội có tác dụng, của chúng tôi thì không chắc, kia là nhà vệ sinh công cộng, trong nhà so ra sẽ kém hơn.”
“Đúng đúng, mà mọi người làm xong liền đi, lỡ có tình huống xấu phát sinh, chúng tôi không biết sửa thì làm sao đây? Tuy mấy ngày nay đồng chí Liễu nói sử dụng và giữ gìn đều rất đơn giản, nhưng chúng tôi chưa từng thử qua, dù dễ dàng cũng không dám đâu.”
...
Liễu Tố Tố vẫn luôn mỉm cười đứng ở phía trước, chờ họ dừng lại mới mở miệng nói∶ “Nếu mọi người đã không tin, vậy chúng ta đi hỏi một chút đi?”
“Hỏi ai?”
Đương nhiên là hỏi những gia đình quân nhân ở quân khu Tây Nam rồi.
Liễu Tố Tố trực tiếp gọi điện thoại đến văn phòng.
Đoàn trưởng Trương và cô đều dẫn theo các đồng chí đi công tác, hiện tại ở văn phòng chỉ có một đồng chí họ Hà.
Sau khi Liễu Tố Tố đơn giản nói với hắn hai câu thì nhờ hắn đến quân khu gọi vài người lại đây.
“Gọi ai cũng được sao?”
“Đúng vậy, gọi ai cũng được.”
“Được, tôi đi đây.”
Đồng chí Hà lập tức đi gọi người, trùng hợp mới vừa đi được một lúc thì gặp được mấy người Lữ Linh Chi đang chuẩn bị đến Cung Tiêu Xã mua đồ, tuy đồng chí Hà không biết quan hệ thân thiết giữa Liễu Tố Tố và Lữ Linh Chi, nhưng sợ Liễu Tố Tố chờ lâu nên đã nói với họ chuyện này.
Lữ Linh Chi vừa nghe là Liễu Tố Tố cần giúp đỡ, lập tức không đi mua đồ nữa, vội vàng đi theo hắn đến văn phòng.
Phí điện thoại đắt, Liễu Tố Tố cứ cách năm phút lại gọi một lần.
Lữ Linh Chi đang muốn hàn huyên vài câu, hỏi xem khi nào Liễu Tố Tố về, thì nghe được giọng cô truyền đến∶
“Mọi người hẳn là nghe thấy, tôi chỉ nhờ đồng chí trong văn phòng gọi người, là ai tới tôi hoàn toàn không biết, cũng không tồn tại việc dặn trước để lừa dối qua mặt, giờ tôi sẽ mở loa điện thoại, ai có vấn đề có thể trực tiếp hỏi, nhìn xem hiệu quả chân chính đến tột cùng là như thế nào.”
Liễu Tố Tố vừa nói xong, mọi người tôi nhìn anh anh nhìn tôi, cuối cùng có người phía trước nhịn không được mở miệng hỏi∶ “Đồng chí, quân khu bên đó thật sự đã xây xong hầm biogas rồi sao?”
Lữ Linh Chi không biết rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, nhưng kết hợp với tình huống lần trước đoàn trưởng Vương kể, rất nhanh đã hiểu, “Đúng vậy, bên chúng tôi có không ít người xây rồi, năm trước mới vừa xây xong!”
Thật sự có chuyện như vậy?
“Hiệu quả thế nào? Tôi nghe nói sau khi dùng bùn với bã sinh học gì đó thì ruộng màu mỡ hơn lúc dùng phân, khoai lang, khoai tây đều lớn không ít, thật vậy chăng?”
Lần này không chỉ Lữ Linh Chi, những người đi cùng cũng bắt đầu nói chuyện.
Những người đến văn phòng đều là người nhà ở gần đây, tính cách tương đối phúc hậu, qua hệ thống tưới nước họ đều đặc biệt tin tưởng Liễu Tố Tố, cũng trong lần nghiệm chứng tác dụng của hầm biogas đối với khoai lang, họ là nhóm đầu tiên báo danh muốn xây.
“Đương nhiên là thật rồi! Mọi người không biết hồi tháng 10 quân khu chúng tôi thu hoạch khoai lang tốt đến mức nào đâu, củ lớn bằng hai nắm đấm, mà củ nào cũng thế!”
“Đừng nói là củ, đến lá khoai cũng tươi tốt lắm! Tôi nghe sĩ quan hậu cần nói nhà ăn đều lấy chỗ lá này để nấu ăn, chỗ nào già quá thì đưa sang cho trại chăn nuôi, bên chủ quản còn tặng lại một ít thịt làm đồ ăn nữa!”
“Này, các đồng chí đang lo lắng hầm biogas không có tác dụng đúng không? Tôi là người từng trải, thật lòng khuyên mọi người một câu, lo lắng chỉ tổ lãng phí thời gian, nhà ai muốn thu được nhiều lương thực thì mau xây đi! Thừa dịp hiện tại còn là đầu xuân xây xong hầm biogas, đến lúc thu lương thực, tôi bảo đảm mọi người sẽ cười tỉnh ngủ!”
Từ năm trước đến năm nay, “được mùa” đã trở thành chuyện đáng vui mừng nhất của toàn bộ các gia đình trong quân khu Tây Nam, đương nhiên, chỉ vui ở trong lòng là không đủ, phải nói ra mới thống khoái.
Nói với ai đây?
Quân khu cách xa thôn, cũng không thể để bên ngoài biết quá nhiều; nói với người nhà thì phí điện thoại đắt đỏ, mà viết thư lại hao tâm tốn sức phí thời gian; vậy thì chỉ có thể nói cùng hàng xóm.
Nhưng mọi người đều ở cùng một quân khu, nhà anh có, nhà tôi cũng có, nói đến nói đi cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Đang nghẹn đến phát hoảng thì Liễu Tố Tố gọi điện thoại về, không phải lập tức có đối tượng rồi sao?
Một bên muốn khoe thì vội vã nói.
Một bên muốn hiểu xem rốt cuộc có tác dụng gì hay không thì vội vã nghe.
Nói qua nói lại, đám người Lữ Linh Chi càng nói càng hăng say, nhóm gia đình quân nhân bên này cũng càng nghe càng có ý tứ.
Một số người đứng sau xem náo nhiệt cũng không tự chủ dịch lên phía trước vểnh tai nghe, đến hạt dưa cũng không ăn, sợ gây ồn ào không nghe được gì.
Trong nháy mắt, cả bãi đất trống yên lặng đến quỷ dị, chỉ còn lại tiếng hỏi đáp giữa hai bên.
Từ chính ủy đứng cạnh đám người thấy một màn như vậy thì chấn kinh, thiếu chút không khép được miệng.
Ông nhịn không được hạ giọng hỏi:
“Lưu An, cậu nói thật cho tôi biết, có phải cậu đã sớm biết đồng chí Liễu có quyết định này rồi hay không?” Thế mà không nói cho ông biết, làm ông vừa rồi còn lo lắng như vậy.
Lưu An vội lắc đầu∶ “Oan uổng quá chính ủy, làm sao tôi...” Có thể biết được!
Lời còn chưa nói hết, người đứng đằng trước đã quay đầu lại, hung tợn “suỵt” một tiếng∶ “Tiểu Lưu cậu im lặng chút đi, không biết là đang mở họp sao!”
Lưu An∶ “...”
Từ chính ủy nhìn về phía Liễu Tố Tố, thưởng thức lại kinh ngạc nhìn cô, gật gật đầu.
Liễu Tố Tố cong khóe miệng cười cười không nói gì.
Đại hội động viên đã thế này, có hiệu quả hay không, không cần cũng biết, 10 phút sau đám người Lữ Linh Chi nói đến miệng đắng lưỡi khô mới cúp điện thoại.
Liễu Tố Tố chưa kịp phát biểu đã lập tức có quân tẩu dơ tay:
“Đồng chí Liễu! Chồng tôi là Tô Cường, nhà tôi phải xây cái hầm biogas này, cô mau đăng ký giúp tôi!”
Những người khác lúc đầu còn không hiểu sao cô ấy lại đột nhiên báo tên, nghe câu kế tiếp lập tức cũng không ngồi yên.
Hay quá ha, còn chưa bắt đầu đã cướp chỗ rồi đúng không?
Quá tâm cơ!
Mọi người trong lòng khiển trách, sau đó nhanh chóng liếc mắt nhìn nhau...
“Còn tôi nữa, đồng chí Liễu, nhà tôi cũng muốn xây một cái, nhà tôi có nhà vệ sinh, rất tiện, hẳn là nên xây cho nhà tôi trước!”
“Sao lại xây cho nhà cô trước, nhà nào càng tiện càng phải xây sau chứ, làm cho nhà tôi!”
“Nhà tôi nữa!”
...
Mọi người tôi một câu cô một câu tranh luận, Từ chính ủy khôi phục tinh thần, vội để Lưu An kêu mấy đồng chí trong văn phòng qua hỗ trợ đăng ký.
Sau khi Liễu Tố Tố trả lại điện thoại cho lính gác liền đi về phía Từ chính ủy∶ “Chính ủy, thật ngại quá, lần này hại bên ngài phải tiêu pha phí điện thoại rồi.”
Từ chính ủy xua tay cười nói∶ “Thế này có là gì, so với lương thực thì không đáng mấy đồng tiền.”
Trong lòng ông thập phần vui mừng, cũng cảm thấy may mắn.
Lúc quyết định mời nhóm