Thực ra trước khi giáng sinh, Vinh Cẩm vốn định làm một số mánh khóe, tạo ra mưa sao băng cầu vồng gì đó, gia tăng thêm một chút vốn liếng cho thân phận mới của cô.
Sau này lại thêm vài trò gian lận, như vậy cô muốn khổ cực cũng khó.
Kết quả không ngờ thần cách vẫn ở đây, thần tức lại đánh tiếng hơi lớn.
Đứa bé sơ sinh Vinh Cẩm nhếch khóe miệng, bày ra phong phạm đại lão, chỉ cần đừng để ý là được.
Nếu không phải thân hình này quá nhỏ bé quá non nớt, biểu cảm như vậy xuất hiện trên gương mặt trẻ sơ sinh quá tức cười, lại thêm cành cây nụ hoa tươi tốt trên chiếc giường gỗ cũ kỹ quá thân thiết, không ngừng chen chúc tiến lên, gần như che khuất cả người cô, có lẽ sẽ sức thuyết phục hơn một chút.
Ngay sau đó, gương mặt của đại lão Vinh Cẩm gần như đã bị chôn vùi trong những bông hoa to như mặt người kia…Cuối cùng nhờ sự giúp đỡ của bà Lý và những người khác, cô bé mới thoát ra được thở một hơi.
Thân là vị thần phụ trách sinh trưởng của vạn vật vào mùa xuân hạ, điều này thật không tốt, đám cây cỏ hoa lá quá thân mật, cả đám cứ muốn dính chặt lên người cô.
Đặc biệt là sau khi được thần tức của cô thôi thúc, mẹ kiếp, tất cả bọn chúng đều như yêu tinh quấn người.
Bà Lý cho rằng cô là thần tiên hạ phạm, còn suýt chút nữa dập đầu quỳ lạy.
Vinh Cẩm được người ta ôm mà khó chịu, gào khóc vài tiếng.
Chất liệu của quần áo quá thô, cọ xát làm mặt cô đau.
Bà Lý nhẹ nhàng cởi bỏ mọi thứ trên người cô, cẩn thận tắm nước nóng cho cô.
Sau khi nằm trên chiếc giường hoa phủ vải bông sạch sẽ, Vinh Cẩm bắt đầu kiểm kê tiểu kim khố của mình.
Lão già cấp trên quá ngây thơ, trong tay cô có nhiều thủ đoạn gian lận, đừng nói thế giới trừng phạt, cho dù ở khe hở thời không cô cũng có thể thảnh thơi mà đi dạo một vòng, nói không chừng còn có thể vơ vét một chút thiên tài địa bảo đem về.
Dị