Vương Đại Kiều nói với giọng run rẩy:"Lúc trước bà nội con có nói, gia đình kia trông rất có tiền, đến thủ đô chắc chắn là nhà giàu, sẽ sống không tệ, nhìn kỹ hai mẹ con con, quả thực có chút giống.
"Phương Á Phân nói:"Con gái còn thông minh lắm, hai hôm trước con bé đã đến rồi, nhưng ở ngoài quan sát tình hình trong thôn, hôm nay mới đến nhà anh Đại Quốc đại đội trưởng, hỏi thăm tình hình từ chỗ bà thím, nhưng không nói cha mẹ ruột họ Vương, con bé còn đến nhà Vương Thúy Hoa, Vương Thúy Hoa còn định lừa gạt nó! "Phương Á Phân chỉ hận không thể mắng cho Vương Thúy Hoa một trận.
Vương Đại Kiều cũng khen:"Con gái cha thật thông minh.
"Bạch Lộ mỉm cười, vợ chồng nhà này thật thành thực.
Phương Á Phân giới thiệu mọi người cho Bạch Lộ:"Bạch Lộ, đây là anh cả con Vương Hữu Tiến, năm nay 22 tuổi, chị dâu cả của con đã về bên đằng ngoại, con còn một đứa cháu trai ba tuổi, cũng về đằng ngoại với chị dâu cả rồi.
""Em gái.
" Vương Hữu Tiến là một người thật thà, mày rậm mắt to, cao lớn vạm vỡ, khi cười rộ lên có hai chiếc răng nanh.
"Chào anh cả.
" Bạch Lộ nở nụ cười tươi rói, giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào.
Vương Hữu Tiến nghe vào tai, trong lòng cảm thấy vui vẻ, em gái mà mẹ nhung nhớ mấy chục năm cuối cùng cũng tìm về rồi, còn xinh đẹp như vậy, thật sự đáng tự hào.
Phương Á Phân lại giới thiệu tiếp:"Đây là anh hai con,