Tiếp theo Bạch Lộ thu dọn một vài bộ quần áo trong nhà trọ đơn thân, một chiếc quần ống xuông đen rộng rãi, một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, một chiếc áo len trắng cổ tròn, một chiếc áo len đen cổ chữ V, còn cả thắt lưng, quần lót, áo lót, tất chân! Ở thời đại này chỉ có thể mặc quần ống xuông và áo sơ mi, thắt lưng đeo bên trong quần áo, cũng tránh để lộ áo lót.
Bạch Lộ sắp xếp đồ đạc xong, cô bắt đầu suy nghĩ đến bước tiếp theo, trên người cô không có tiền, mà cô không có quen biết ai bên ngoài nên chẳng dám làm mấy chuyện đầu cơ trục lợi, tuy nữ chính làm những việc như này sẽ không bị bắt, nhưng thực tế lại khác hoàn toàn.
Mặc dù Bạch lộ một lòng muốn kiếm tiền, nhưng cô không muốn vì kiếm tiền mà lộ sơ hở gì.
Bạch Lộ suy nghĩ sơ qua trong đầu rồi đi ngủ.
Cô đã tới nơi này được hai ngày, ngày nào cũng ngủ trên núi, chẳng thể an tâm ngủ ngon, tới hôm nay, cô mới thực sự thả lỏng hoàn toàn.
Sáng hôm sau, khi tiếng gà gáy vang lên, Bạch Lộ liền tỉnh giấc.
Tuy đêm qua cô suy nghĩ rất nhiều chuyện, nhưng vẫn đi ngủ rất sớm, vừa cảm giác trời sáng là cô tỉnh dậy luôn.
Bạch Lộ đi ra ngoài thấy cửa chính để mở, lại nghe thấy tiếng động trong nhà bếp, cô đi qua thấy Phương Á Phân.
"Mẹ.
""Lộ Lộ dậy rồi đấy