Ăn cơm xong, mọi người bắt đầu đi làm việc, trừ Tiền Quyên, Tứ Mao và Bạch Lộ, Vương Hữu Vọng thì đi học, hôm qua cuối tuần nên cậu được nghỉ."Lộ Lộ, chị đi nhặt củi với cắt cỏ cho heo đây, em trông Tứ Mao hay để chị đưa nó theo?" Tiền Quyên hỏi, mang một cái rổ theo, nếu bắt gặp rau dại hoặc nấm rừng thì chị có thể hái mang về.Hiện tại người dân không có quyền sở hữu đất riêng, chỉ có một mảnh đất trống trồng rau, cũng ít chủng loại, cho nên rau dưa rất khan hiếm.
Cũng có một vài người lén vào trong rừng khai hoang một miếng đất nhỏ, trồng một ít rau dưa.Bạch Lộ nói: "Để em trông Tứ Mao cho, chị dâu hai, hôm nay để em nấu bữa trưa, chị không cần phải gấp đâu.”"Không cần, không cần đâu, chờ chị về rồi chị nấu." Thực ra chỉ đi đánh cỏ heo, rồi về nấu cơm, đối với con dâu nhà họ Vương đã là rất thoải mái rồi.Bạch Lộ vẫn kiên trì: "Chị dâu hai, tay nghề của em khá tốt, em muốn nấu cho cha mẹ nếm thử, chị để em có cơ hội hiếu thảo với cha mẹ chứ."Bạch Lộ đã nói như vậy, Tiền Quyên đành nói: "Vậy được rồi.
Lượng thức ăn cho bữa trưa mẹ chồng đã để ra rồi, em cứ dựa theo đó là nấu, còn một nửa chén gạo kê là để nấu cho em ăn.""Cảm ơn chị dâu hai, em biết rồi."Chờ