Bạch Lộ: "Một cái chảo sắt.
Trước đây nhà em phải nộp chảo sắt lên cho nhà nước, đến giờ chưa mua lại được, em định nhờ chị họ tìm chảo sắt giúp em, nếu tìm được hai cái thì càng tốt.
"Lý Tiểu Tú dở khóc dở cười: "Em gái à, giờ một cái còn khó kiếm chứ nói gì đến hai cái hả trời? Nhưng mấy thứ như chảo sắt có thể đổi với các đồng chí làm trong xưởng sắt thép.
"Bạch Lộ đáp ứng: "Chị đổi giúp em một cái chảo sắt, em tặng chị một cân dầu, ngoài ra còn đưa thêm tiền.
"Lý Tiểu Tú nuốt một ngụm nước bọt: "Một cân dầu?"Đầu năm nay, trong thị trấn có định mức về phiếu dầu, một tháng được tám lạng, làm gì đủ ăn? Vả lại dầu rất đắt, một cân năm đồng, nên Bạch Lộ có thể tặng một cân dầu, đây thật sự là của hiếm.
Lý Tiểu Tú bèn hỏi: "Vậy hai cái chảo sát thì hai cân dầu?"Bạch Lộ gật đầu.
Bếp nhà họ Vương có hai cái lò, vừa vặn để được hai cái chảo sát.
Mặc dù cha Bạch Lộ làm chủ thầu kiếm được nhiều tiền, nhưng quê ông ở dưới nông thôn, sau khi cha cô làm ăn phát đạt, xây một biệt thự dưới quê, ông bà nội cô đều sống ở đó.
Khi Bạch Lộ còn bé, cô cũng lớn lên ở nông thôn, được bà nội chăm sóc.
Phía sau nhà biệt thự của họ có một gian nhà trệt, trong đó đắp một cái bếp lò, bà nội cô thường gói bánh bao, làm củ cải viên, rau củ viên, tất