"Cảm ơn chị họ.
" Bạch Lộ thực sự vui mừng, vì cô vui vẻ bèn lấy mấy viên sô-cô-la nhân rượu và quýt đường cho chị ta, "Chị họ em đi đây, ba ngày nữa gặp.
"Bạch Lộ ra khỏi cung tiêu xã, lại đi một chuyến đến bưu điện, cô lấy chăn, chiếu, gối đầu, ruột chăn bông ra.
Nhân viên công tác nhìn địa chỉ gửi hàng, không khỏi ngạc nhiên: "Cô gái, cô muốn chuyển đồ từ bưu điện thị trấn về bưu điện nông thôn?”Đây chẳng phải là phí tiền sao? Tự mình đưa qua được mà.
Bạch Lộ giải thích: "Đúng vậy, tôi gửi cho một người bạn, cô ấy xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, nếu tôi tự mình đưa qua, tôi lo cô ấy sẽ từ chối, không chịu nhận quà của tôi, vì thế tôi gửi qua bưu điện, cô ấy cũng không biết của ai tặng.
Cho tôi hỏi gửi đồ từ đây về đến bưu điện dưới thôn mất khoảng mấy ngày?"Nhân viên công tác trả lời: "Chắc ngày mai ngày kia là đến nơi.
""Cảm ơn.
" Cô gửi đồ xong, cuối cũng đặt được nỗi băn khoăn trong lòng xuống, coi như những đồ này do "Bạn bè" trước đây của cô gửi đến, là đồ cô từng dùng khi còn ở nhà cha nuôi.
Đến lúc cô quay lại xe bò đã gần mười một giờ, đúng mười một giờ xe bò sẽ đi về, cho nên tất cả mọi người đều đã có mặt đầy đủ.
Đợi Bạch Lộ lên xe, Tào Phi hỏi: "Nhìn sọt của cô có vẻ khá nặng, cô mua được gì thế?"Tính tình cô ấy thẳng thắn, nên trực tiếp hỏi.
Cố Yến giật