Cả nhà ăn hết một con thỏ hoang, biếu Ninh lão gia tử nửa con gà rừng, hiện tại còn lại sáu con rưỡi.Thời tiết oi bức nên không thể cất trữ nhiều thịt như vậy được lâu, vì thế Miêu Vân Anh liền gọi mấy người con dâu vào nhà bếp: “Ngày mai, các con đều mang nửa con thỏ hoang về nhà mẹ đẻ, xem như là tâm ý của mấy đứa.”“Cảm ơn mẹ.” Diêu Thúy Phân vừa nghe mẹ chồng hào phóng để các cô mang thịt về nhà mẹ đẻ, lập tức cao hứng nói tiếng cảm ơn “Con thay mặt nhóm cháu trai cháu gái nhà mẹ đẻ cảm ơn mẹ, mấy đứa nhỏ đã sớm thèm thịt, lúc này nếu có ít thịt mang về khẳng định bọn nhỏ sẽ rất vui.”Nhà mẹ đẻ Diêu Thúy Phân ở đại đội sản xuất thôn bên cạnh thôn Thanh Dương, hai thôn chỉ cách nhau một con sông.
Tuy rằng cách nhau rất gần nhưng mỗi ngày đều phải bận rộn làm việc, hơn nữa con gái đã lấy chồng cũng không thể thường xuyên về nhà mẹ đẻ.
Mặt khác, nếu về nhà mẹ đẻ cũng không thể đi tay không.
Nhưng hiện tại cuộc sống của mọi nhà đều không quá tốt, nếu lấy đồ của nhà chồng chu cấp cho nhà mẹ đẻ thì nhà chồng lại thiếu hụt, điều đó đồng nghĩa con mình phải ăn ít một chút.Tuy Diêu Thúy Phân không biết mình như vậy có được gọi là con gái đã gả ra ngoài như bát nước đổ đi hay không, nhưng cô vẫn muốn ích kỷ, không muốn con trai mình phải thiếu ăn.Cũng may mấy người chị dâu bên nhà mẹ đẻ cô đều là người hiền lành, không phải loại người hay bắt nạt em chồng.
Không nói đến việc tay không về nhà mẹ đẻ rất ngượng, nhưng nếu nhiều lần như vậy các chị dâu nhất định sẽ không vui; trừ phi không ở nhà mẹ đẻ ăn cơm trưa, nhưng vậy lại có chút khó coi.Bởi vậy, Diêu Thúy Phân cảm thấy nếu không có gì biếu nhà mẹ đẻ thì nên ít trở về; chỉ những dịp đặc biệt hoặc ngày thường ngẫu nhiên đưa ít đồ hiếu kính cha mẹ trong khả năng cho phép thì được.Hiện giờ, mẹ chồng nói vậy làm cô rất vui vẻ.
Như vậy ngày mai khi cô về nhà mẹ đẻ sẽ có thêm chút thể diện trước mặt nhóm chị dâu.Khác biệt với Diêu Thúy Phân, Vương Tiểu Thảo vẫn luôn cố kỵ nhà mẹ đẻ, lúc nào cũng đau lòng mấy đứa cháu trai hơn cháu gái.Con gái chỉ là đồ bồi tiền, làm sao quý giá được như con trai.
Nhà mẹ đẻ cũng như mấy anh em trai cùng cháu trai nhà mẹ đẻ chính là chỗ dựa cho con gái khi lấy chồng.
Nhiều năm qua, mẹ cô ta vẫn luôn dạy rằng: phải đối tốt với nhà mẹ đẻ thì khi ở nhà chồng chịu ủy khuất, người nhà mẹ đẻ sẽ ra mặt giúp cô ta.Lúc này nghe thấy mẹ chồng nói vậy cô ta cũng rất vui vẻ.Bởi vì sự việc xảy ra trong bữa tiệc trăng tròn của An Bảo mà mẹ đã tức giận cô ta đã lâu, lúc về nhà ăn Tết đều oán trách cô ta mặc kệ người nhà mẹ đẻ,