Trên đường trở về, thỉnh thoảng lại có những đứa trẻ ở bên cạnh nô đùa nghịch ngợm.
Nhưng khi đi ngang qua Bì Tiểu Tiểu, bọn chúng đều không hẹn mà cùng dừng động tác lại, cách xa Bì Tiểu Tiểu ra, chừa lại một khoảng cách an toàn với cô bé.
Đôi mắt đen láy của Bì Tiểu Tiểu vẫn luôn nhìn chằm chằm xuống đất.
Một cục đá, hai cục đá!
Ồ?
Cô bé chợt dừng chân, bên cạnh chiếc giày vải màu đen sút chỉ đầy mụn vá có tờ tiền một xu cũ nát, xem ra là đã bị thất lạc ở đây rất lâu rồi, nhưng không biết vì sao không có ai nhặt.
Bì Tiểu Tiểu cúi người xuống nhặt tờ tiền lên, mặc dù nó hơi cũ nát, nhưng vẫn có thể sử dụng được.
Trên mặt Bì Tiểu Tiểu lộ ra nét cười mừng rỡ,
Quả nhiên, không đi cùng anh trai là quyết định chính xác, nếu đi cùng với anh ấy thì đồng tiền này đã không có phần của cô bé rồi.
Bì Tiểu Tiểu cẩn thận gấp tờ tiền lại, nhét vào trong cặp, tiếp tục đi về với tâm trạng vui vẻ.
Ven đường toàn là cỏ dại cao bằng nửa người, bên dưới có một cái rãnh nước đến đầu gối Bì Tiểu Tiểu.
Mùa hè, cô bé rất thích bắt cá trong rãnh nước, chỉ cần sờ vào là bắt ngay được một con.
Nghĩ đến chuyện sắp vào hè, mình lại có thể xuống song bắt cá, Bì Tiểu Tiểu càng thấy vui hơn, hai bím tóc cũng lắc lư theo.
Nhà họ ở cuối làng, gần với sau núi, cách trường