Lúc đi Đinh Thúy Hồng cố ý thả chậm bước chân, bả vai bọn họ sánh đôi, băng qua sân, xuống tới phòng bếp.
Thật ra sáng sớm không có bao việc, chỉ cần nấu ít cháo và rán mấy chiếc bánh bột ngô là xong.
Đinh Thúy Hồng cọ sạch nồi rồi đổ nước vào trong, chuẩn bị đun sôi nước trước.
Vì Bì Tiểu Tiểu nên nhà bọn họ có thói quen nấu nước nóng, dù hiện tại cơ thể cô bé đã khỏe mạnh hơn nhưng cả nhà vẫn thường xuyên giữ lấy thói quen đó.
Lúc Đinh Thúy Hồng làm bữa sáng, Bì Văn Hòa đứng gần bếp thêm gạo, ánh lửa chiếu lên gương mặt chú ấy mang theo vẻ yên bình đến lạ.
Đinh Thúy Hồng vừa mở chạn bát ra đã vô cùng sửng sốt, bên trong bất ngờ xuất hiện một bát cháo gà.
“Sao lại có bát cháo gà ở đây nhỉ?” – Giọng chị ta mang theo vẻ hoài nghi.
Vẻ mặt Bì Văn Hòa lo lắng, chú ấy cũng không biết chuyện là sao.
Hai người không thể làm gì khác hơn là đặt bát cháo xuống, tiếp tục việc trong tay, chờ những người khác thức dậy rồi hỏi sau.
Đến khi Tăng Lập Nguyệt xuống bếp…“Cháo gà ở đâu ra thế này?” – Tăng Lập Nguyệt trợn trừng mắt, nhìn kỹ chiếc bát, phát hiện nó không hề sứt mẻ, rõ rành rành không phải bát nhà mình.
Bà cụ nhìn về phía vợ chồng Bì Văn Hòa với ánh mắt sắc lẹm, thấy bọn họ cũng mờ mịt y mình thì đùng đùng chạy ra ngoài, gõ cửa phòng vợ chồng Bì Văn Quang.
“Thằng cả, cháo gà trong bếp từ đâu ra?”“Hả? Có cháo gà ạ?