Còn bị mắng gì ấy hả, Bì Tiểu Tiểu giả vờ tươi cười, nghe giọng điệu của chị cứ như thể cô bé không bị mắng thì sẽ thôi nhức đầu ấy.
Bì Hướng Tinh liếc nhìn đống giun trong thùng lần nữa, rất để ý chuyện có kiếm được tiền hay không, lại thầm nghĩ người ta thu mua thứ ghê tởm này về làm gì.
“Kiếm được tiền hay không là chuyện sau đó.
Nhanh cầm đi cho gà ăn cho chị, đợi sau đến trạm thu mua hỏi là biết ngay, thời gian tới đừng rời khỏi thôn.
”Đại đội sắp bước vào vụ hè, phải nắm chắc thời gian khai khẩn đất từ mùa mưa trước, bằng không hoa màu vụ sau không sinh trưởng được.
Khoảng thời gian này đại đội trưởng nhất định không phép ai xin nghỉ, à, mà thường ngày không bận rộn lắm cũng chưa chắc có ngày nghỉ.
“Vâng!” – Bì Tiểu Tiểu thở dài.
Cô bé đau lòng đổ hơn phân nửa giun trong giỏ vào chuồng gà.
Nghe tiếng động, hai con gà mái cục tác chạy tới, con nào con nấy đều ăn rất ngon lành.
Bì Tiểu Tiểu thấy hơi xót.
Ăn không ngon sao được?Đồ bán lấy tiền cả đấy!Đối với lời Giang Tư Niên nói… Bì Tiểu Tiểu tin sái cổ.
Hôm nay là ngày thứ năm mẹ con nhà họ Giang quay về đại đội.
Bì Tiểu Tiểu đang học trong lớp thì chợt nghe thấy tiếng ồn ào từ bên ngoài.
“Tạm ngừng học, mọi người đi đấu tố thằng nhóc con nhà địa chủ, tụi nhỏ cũng đi theo luôn đi.
” Có người hét lên bên ngoài trườngLớp học náo động một trận.
“Đi đi đi,