Tôn Văn Tĩnh nghe chị ta hỏi mà ngây ngẩn cả người, dù thế nào cũng không nghĩ đến chị ta sẽ hỏi mình loại chuyện này.Đường Bình sợ cô hiểu lầm, vội vàng giải thích: “Tiểu tĩnh, em đừng hiểu lầm, chị cũng là nghe các cô gái kia nói thôi.
Chị chỉ hỏi tò mò một chút, mấy ngày trước nghe nói đại ca giờ có vợ, trong lòng chị ngứa ngáy muốn biết…”Thời đại này không có gì để giải trí cả, đàn bà con gái tụ lại với nhau cũng chỉ có thể buôn chuyện tám nhảm.
Một đám thấy Thẩm Phú Sơn độc lai độc vãng thì lén lút suy đoán phương diện kia của anh có bệnh kín.Tôn Văn Tĩnh nhìn Đường Bình đang hóng chuyện: “Nói sao nhỉ, tôi cũng không biết nên hình dung thế nào nữa.”Cô cố ý làm cho Đường Bình tò mò muốn biết cực kỳ, chị ta ngứa ngáy cả người, giục cô: “Sao lại không biết hình dung thế nào được hả? Được hay không em cứ nói thẳng ra, chúng ta đều là phụ nữ, cái này có gì đâu mà…”Tôn Văn Tĩnh nghiêm trang mở miệng: “Dù sao thì chị cũng đừng hỏi, em thực sự nói không nên lời.”Một câu này lại làm Đường Bình càng thêm tò mò, thấy cô không nói gì, chị ta hiểu nhầm là Thẩm Phú Sơn thật sự không được.Đường Bình thấy cô có chút đáng thương, nhẹ giọng nói: “Tiểu Tĩnh, chị nói lời này em đừng buồn, nếu như không có con cái thì khó mà níu giữ được trái tim của đàn ông lắm.
Em còn trẻ tuổi như vậy, nếu bị vứt bỏ thì nửa đời sau của em cũng xong rồi.”Thẩm Phú Sơn khiến cho rất nhiều người có ấn tượng rằng anh là cái một người đàn ông chẳng màng gì đến gia đình.
Trong mắt Đường Bình, Tôn Văn Tĩnh chỉ như là một người phụ nữ ấm giường mà anh chơi qua đường thôi.Dù sao cũng không tổ chức hôn lễ thì không tính là đã thành vợ chồng với nhau.Lúc Tôn Văn Tĩnh vẫn còn ngẩn ngơ, Đường Bình lại nói tiếp: “Lên giường thì em nên chủ động một chút, phải biết tình thú vợ chồng, phải thoáng thoáng ra, biết chưa hả? Còn