“Được, vợ, em tắm nhanh nhé.
” Tống Hiệp Minh nóng nảy không nhịn được, ngoan ngoãn vào phòng chờ vợ.
Vừa vào phòng, phát hiện trên giường còn có một bé con.
“!!” Tống Hiệp Minh quay đầu nhìn Liễu Ti Ti, vẻ mặt khiếp sợ thêm ủy khuất.
Liễu Ti Ti không dám lớn tiếng cười, sợ quấy rầy bé con trong phòng, mặt nghẹn cười đỏ bừng.
“Chị dâu chưa đến đón nhóc con à?”“Không có, hơn nữa phải ở nhà chúng ta vài ngày.
”Tống Hiệp Minh thoáng cái cảm giác khô nóng vô cùng, chỉ hận mình ngày hôm qua quá rụt rè, quá hiểu lòng người.
Hết lần này tới lần khác người phụ nữ nào đó còn giả vờ vô tội, nói, “Làm sao vậy, ông xã, không hoan nghênh người ta à, sao lại có biểu tình này.
”“Không có.
” Ai đó trả lời im lặng.
Lúc tắm rửa trong phòng vệ sinh, Liễu Ti Ti vừa nhớ tới biểu tình Tống Hiệp Minh lại không thể tin liền cười không ngừng, ai bảo anh giả vờ ngày hôm qua, lần này thì hay rồi.
Liễu Ti Ti vừa ra khỏi phòng vệ sinh, đã bị người nào đó kéo qua hung hăng hôn hai cái, Liễu Ti Ti phản ứng lại vội vàng ngăn cản Tống Hiệp Minh, chỉ chỉ phòng, đứa nhỏ vẫn còn đó.
Liễu Ti Ti nghe thấy Tống Hiệp Minh thở dài thật sâu, dặn dò, “Chờ chị Lý đón đứa nhỏ đi, anh nhất định phải bồi thường cho anh thật tốt.
” Bốn chữ bồi thường cho anh hình như cắn răng nói ra.
Liễu Ti Ti cũng không dám trêu chọc anh nữa, nếu không người chịu tội vẫn là mình, “Được.
” Vội vàng ngoan ngoãn đáp ứng.
Tống Hiệp Minh phân chia phòng là hai phòng ngủ một sảnh, nhưng trước đó anh đều là một mình ở, cho nên phòng ngủ khác đã sớm đổi thành phòng tạp hóa, căn bản không có giường khác, bé con kia chỉ có thể cùng hai vợ