Mà Liễu Ti Ti đối với tất cả những chuyện này không hề hay biết, cô ngủ rất say.
Nói lại bây giờ, gần như đến thời gian dì Tùy chuẩn bị điểm tâm, hai người mang theo đứa nhỏ ra ngoài, Tống Hiệp Minh hiện tại mỗi ngày đều đưa Liễu Ti Ti đi làm.
Tống Hiệp Minh ôm đứa nhỏ, Liễu Ti Ti kéo anh, giống như một nhà ba người, Liễu Ti Ti nghĩ, có một đứa bé hình như cũng không tệ, Tống Hiệp Minh tuyệt đối sẽ là một người cha tốt.
Đưa Liễu Ti Ti vào viện dưỡng lão, Tống Hiệp Minh mới lưu luyến không rời huấn luyện, “Vợ chờ buổi chiều ta đến đón em, còn có cháu nữa, Lý Tiểu Nhị.
”“Nói tạm biệt với chú đi.
” Liễu Ti Ti dắt đứa nhỏ, cúi đầu dặn dò.
“Chú, tạm biệt.
” Lý Tiểu Nhị còn chỉ biết hai chữ chú thôi.
Liễu Ti Ti trong lúc nhất thời cảm giác mình giống như giáo viên mầm non, Tống Hiệp Minh giống như là phụ huynh đưa con đến trường.
Lý Tiểu Nhị ngủ đủ rồi, Liễu Ti Ti cũng không yên tâm để nhóc con chơi một mình, cầm cho nhóc con một quyển sách giáo khoa sớm, bảo bé yên lặng ngồi ở cửa phòng bếp, Liễu Ti Ti vừa nhấc mắt lên là có thể nhìn thấy, một bên giúp dì Tùy đun nước, một bên cùng dì Tùy kể tình huống Lý gia, giải thích nguyên nhân dẫn đứa nhỏ đến.
Liễu Ti Ti có chút ngượng ngùng, đột nhiên mang đến một đứa nhỏ như vậy, không biết phù không phù hợp với quy định, dì Tùy nghe xong lại nở nụ cười, “Nào có nhiều quy định như vậy, dì nói không có việc gì thì không có việc gì, không cần sợ.
”Liễu Ti Ti lúc này mới yên lòng, đột nhiên nghĩ đến cái gì, Liễu