Hôm nay Tần Thanh Man không chỉ dám ngẩng đầu lên nhìn người, còn dám đối mặt với Chu Hồng Hà, mạnh mẽ nói rằng: "Thím hai, nhà cháu không có củi, làm phiền thím trả lại củi cho nhà cháu, nếu không trả nữa, nhà cháu sẽ lạnh chết mất.
"Chu Hồng Hà vốn muốn tiếp tục phát huy chiêu kéo dài, hay hoặc là dùng lời nói ép buộc Tần Thanh Man da mặt mỏng, nhưng khi Tần Thanh Man mở miệng nói chuyện rõ ràng, bà ta hoàn toàn không tìm được chỗ phản bác.
Ánh mắt quần chúng vây xem nhìn về phía Tần Thanh Man càng thêm khác lạ.
"Đúng rồi, thím hai, cháu nhớ nhà thím còn mượn nhà cháu một trăm cân bột mì, cháu với Sở Sở sắp chết đói rồi, thím hãy giúp đỡ, trả lại lương thực và củi đi.
" Khi Tần Thanh Man nói chuyện nhấc túi vải trong tay lắc lắc.
Nếu cô đã xuyên đến thì không thể sống cuộc sống uất ức như nguyên chủ nữa.
"Nhà thím mượn bột mì nhà cháu lúc nào, cháu đừng nói vậy!" Chu Hồng Hà vốn còn nghĩ trong đầu làm sao lấy lại đống củi mà Tần Thanh Man đã ôm đi, kết quả lại nghe bảo mình trả lại lương thực.
Thời đại này nhà nào cũng không bao nhiêu lương thực dư, lương thực có mượn không trả làm sao có khả năng trả cho được!Tần Thanh Man đã sớm biết Chu Hồng Hà muốn quỵt nợ, móc ra một tờ giấy từ trong lòng giơ lên, nói rằng: "Thím hai, lúc trước khi thím mượn lương thực nhà cháu đã từng viết giấy vay nợ, giấy trắng mực đen, không phải cháu nói dối.
""Không thể, lúc trước tao lấy lương thực hoàn toàn không có viết giấy vay nợ gì cả!"Chu Hồng Hà cây ngay không sợ chết đứng cãi lại.
Bởi vì tìm được chỗ cãi lại, bà ta nói cực kỳ lớn, ngược lại tất cả mọi người ở đó đều nghe thấy được.
Đối với kẻ giấu đầu lòi đuôi tự khai, ánh mắt quần chúng vây xem nhìn về phía Chu Hồng Hà giống như đang nhìn kẻ ngu.
Tần Thanh Man chỉ chờ khoảnh khắc này, đối với Chu Hồng Hà không đánh đã khai, cô chuyển tầm mắt qua bên cạnh, biểu hiện cung kính nói: "Bí thư, cha mẹ cháu đều không còn, cũng không có người lớn làm chủ cho cháu, ngày hôm nay cháu liền cả gan mời chú chủ trì công đạo, đốc thúc thím hai cháu trả lương thực và củi cho nhà cháu.
"Nghe thấy Tần Thanh Man nói, ánh mắt của Chu Hồng Hà và các thôn dân chuyển qua.
Sau đó mọi người lập tức thấy bí thư đại đội thôn Kháo Sơn - Trịnh An Quốc.
Trịnh An Quốc không phải là nhân vật đơn giản, đối phương là quân nhân xuất ngũ, khi còn trẻ không chỉ từng tham gia kháng chiến chống Nhật, còn lập công lớn trong toàn quốc giải phóng, vẫn luôn là người được mọi người trong thôn kính nể.
Đối mặt với Trinh An Quốc uy nghiêm, bất kể là Chu Hồng Hà hay