Con gái có dung mạo xinh đẹp như hoa, lúc trước hiền lành chậm chạp, giờ chẳng biết làm sao, lại cứ như mở van vậy, biết nói những lời ngọt ngào lấy lòng người khác.
Loan Hồng Mai không giữ được nét mặt, bật cười mắng một câu:"Cô chỉ giỏi nói thôi.
""Con nói thật mà mẹ.
Cha mẹ đi nghỉ ngơi trước đi, cơm tối đã có con với em ba làm rồi.
"Nhà bếp không lớn lắm, bốn người chen chúc muốn xoay người cũng khó khăn.
Loan Hồng Mai vốn định dạy dỗ con gái thêm mấy câu, nhưng lúc này tâm trạng đang vui, không vội gì một chốc một nhát, bèn dựng cuốc vào sau cửa, ra ngoài múc nước rửa tay rửa chân.
"Mẹ quả là thiên vị, nếu là em xuống sông, chắc chắn mẹ sẽ tẩn em một trận.
" Điền Lai Đễ ngồi sau bếp lò, nghe theo lệnh của chị, nhóm lửa thêm củi, ngoài miệng còn không quên càu nhàu.
"Con bé này dám xuống sông, không cần mẹ tẩn em, chị sẽ tẩn em dở sống dở chết trước.
" Điền Mật ngẩng đầu lườm cô em một cái, lạnh lùng cảnh cáo.
Sông ở thôn Triều Dương cũng gọi là sông Triều Dương, cụ thể chảy đến tận đâu thì không ai kiểm chứng được, dù sao thông tin thời này cũng không nhanh nhạy, Điền Mật từng tự mình kiểm chứng, biết rất rõ nơi sâu nhất phải đến ít nhất bốn năm mét.
Mấy năm nay đều có người chết đuối, sức khỏe em ba không tốt, nếu thực sự xảy ra chuyện gì, cũng không hất lên được một ngọn sóng.
Cũng vì cô có kỹ xảo, xác định