Kim Nguyệt Bảo lập tức dở khóc dở cười, cô đi ra phía trước giúp hai bảo bối thắt chặt lại dây lưng quần, oán trách nói: “Thật là cả nhà đều là đồ tham ăn.”“Chị dâu, đồ tham ăn là cái gì ạ? Có phải là món gì ăn siêu siêu ngon không ạ?”Thẩm Trạch Lâm không hiểu gì, nghiêng đầu hỏi.Kim Nguyệt Bảo tức khắc buồn cười: “Ha ha ha, đúng rồi, đồ tham ăn đúng là đồ ăn siêu siêu ngon!”Cũng là một chữ “tốt”, một ba chữ là danh từ, cái thứ tư là động từ, hoàn hảo chứng minh ý nghĩa của từ đồ ham ăn.“A?” Thẩm Trạch Lâm hoang mang cắn môi, gãi đầu nghĩ không ra.“Thằng khờ này, bảo mày chăm chỉ học hành thì không nghe, chị dâu đang nói mày ham ăn đó.” Thẩm Hương Vân tức giận trợn trắng mắt.Một bữa cơm ăn như gió cuốn, ăn cơm xong, Thẩm Trạch Lâm đi làm bài tập, Kim Nguyệt Bảo dẫn Thẩm Hương Vân đi đến xã Cung Tiêu mua đồ dùng sinh hoạt.Chị dâu em chồng hai cái vừa đi vừa nói chuyện, Kim Nguyệt Bảo tâm tính vô tâm, đã hỏi thăm tin tức cá nhân của Thẩm Giang Viễn rõ ràng, trong đó bao gồm chuyện khi anh còn nhỏ đã làm bao nhiêu chuyện ngốc nghếch gì, mới mấy tuổi đầu đã có bạn nữ thích rồi, không khí rất hòa hợp.“Ui, Hương Vân à, cô đang cùng chị dâu đến xã Cung Tiêu mua đồ vật sao?”Đúng lúc này thì gặp phải thím Trương cùng thôn nghênh ngang đi tới, trong tay đang cầm một nắm hạt hướng dương, đánh giá hai người từ trên xuống dưới một lượt.
Đặc biệt biệt là khi nhìn đến quần áo hai người mặc trên người là làm từ sợi tổng hợp vải dệt thì càng vạn phần hâm mộ cực kỳ.“Đi mua chút đồ dùng sinh hoạt.”Thẩm Hương Vân không mấy hứng thú trả lời, bà thím Trương trong thôn này có tiếng là camera chạy bằng cơm.
Trước kia, khi anh cả nhà bọn họ còn chưa gặp chuyện thì bà ta còn tìm người tới nhà làm mai cho anh cả.
Đến khi anh cả có chuyện thì họ lập tức gả con gái cho phó đội trưởng đội sản suất trong thôn.“Nghe nói, chị dâu thứ hai nhà cô mấy ngày trước bị thương, hiện tại trông thấy rất tốt?”Mụ Trương cũng không thèm để ý, cong môi chu chu lên không có ý tốt hướng về phía Kim Nguyệt Bảo, một cái thôn nhỏ vốn không có gì là bí mật, con dâu mới cưới của nhà họ Thẩm làm chuyện ầm ĩ đêm tân hôn cả thôn đã biết hết.Thẩm Hương Vân vốn là không phải người mềm yếu, lại rất bênh vực người nhà, vừa nghe lời này tức giận đến mức đỏ cả mặt.
Kim Nguyệt Bảo thấy thế chỉ bình tĩnh, lập tức giữ cô bé lại.Bước lên phía trước hai bước, sảng khoái nói: “Làm phiền thím Trương quan tâm, Giang Viễn nhà tôi còn tự mình đến bệnh viện mua thuốc nhập khẩu