Thầy thuốc Hồ vừa lòng gật đầu, sau đó lên tiếng hỏi Trần Ngưng:“Ừm, không sai.
Vậy cháu nói xem, sau khi uống xong bát thuốc thứ hai này, bệnh tình coi như đã được khống chế, như vậy có cho người bệnh dùng đơn thuốc này nữa không?”“Chuyện này học trò cũng không rõ, mong được thầy chỉ dạy.”Thật ra Trần Ngưng biết rõ câu trả lời.
Người bệnh chỉ cần dùng thuốc thanh tràng loại bỏ tà khí còn sót lại ở bên trong là được, nhưng cô không muốn để lộ việc bản thân biết quá nhiều, vì thế cũng chỉ có thể ngậm miệng không nói.Lúc này, bên ngoài sân truyền tới tiếng bước chân, là trưởng thôn và Ngũ Kiến Thiết đi tới, chẳng qua lại không thấy mặt của hội trưởng hội phụ nữ.Vừa nhìn thấy người này, thầy thuốc Hồ còn bồn chồn lo lắng hơn cả Trần Ngưng, cậu ta là âm hồn bất tán sao?Lúc trưởng thôn bước vào, chỉ nhìn thấy thầy thuốc Hồ đứng ở cửa, lập tức hỏi ông:“Vợ của Chúc Lục hiện giờ thế nào rồi?”Thầy thuốc Hồ liếc mắt nhìn ông ấy, nói:“Đã qua cơn nguy hiểm.
Chỉ cần uống thêm mấy thang thuốc nữa, sau đó nghỉ ngơi vài ngày là sẽ khỏi.”Trưởng thôn bước vào nhà nhìn xem, phát hiện sắc mặt của vợ Chúc Lục quả thật đã khá hơn nhiều, ông ấy bèn quay đầu lại nói với Ngũ Kiến Thiết:“Thầy thuốc Hồ rất nổi tiếng ở thôn chúng tôi, ông ấy đã cứu sống không ít người.
Cậu xem, lúc giữa trưa vợ của Chúc Lục còn bệnh nặng không dậy nổi, vậy mà bây giờ đã khá hơn nhiều rồi.”Ngũ Kiến Thiết gật đầu, nói:“Đúng là không tồi, người thân của tôi cũng mắc căn bệnh này, phải làm phẫu thuật ở bệnh viện lớn.
Chẳng qua sau khi phẫu thuật xong thì lại bị dính ruột, cũng phải chịu không ít đau đớn.”Nói xong câu đó, anh ta bèn liếc mắt nhìn phòng chứa củi.Trưởng thôn quan sát vẻ mặt của thầy thuốc Hồ, sau đó cười nói:“Lão Hồ à, chủ nhiệm Ngũ muốn nói riêng vài câu với Tiểu Ngưng.
Ông có thể nào gọi con bé ra đây được không?”Mặt thầy thuốc