Thầy thuốc Hồ thầm rủa một tiếng, ông tin cậu ta mới là lạ đó?Ai biết cậu ta muốn nói gì với Trần Ngưng chứ?Lúc này trưởng thôn đã kéo thầy thuốc Hồ đi tới cửa sân, Chúc Lục cũng đi theo, trong phòng ngoại trừ Ngũ Kiến Thiết và Trần Ngưng ra, cũng chỉ còn một người bệnh đang ngủ.Thầy thuốc Hồ thay đổi một phương hướng có thể nhìn thấy Trần Ngưng và Ngũ Kiến Thiết, mắt trông mong mà nhìn.Trưởng thôn đứng bên cạnh cẩn thận nói:“Lão Hồ, chắc hẳn ông cũng biết ý đồ của chú nhiệm Ngũ.
Ông nói xem nếu hai người bọn họ thành đôi, cho dù là đối với Tiểu Ngưng hay là đối với thôn của chúng ta, đây cũng đều là chuyện tốt! Ông thấy có đúng không?”“Chủ nhiệm Ngũ nói, ánh mắt đầu tiên cậu ta nhìn thấy Tiểu Ngưng, thì đã quyết định sẽ là con bé.
Nếu Tiểu Ngưng đồng ý, chủ nhiệm Ngũ lập tức có thể đưa con bé đến huyện thành, tìm một đơn vị tốt cho con bé.
Ông nói xem chúng ta là trưởng bối, ai mà chẳng mong con cháu của mình có thể sống tốt chứ?”Vẻ mặt của thầy thuốc Hồ tỏ rõ sự không vui, quay đầu nói:“Trưởng thôn, ông cũng đừng giả bộ không biết, có một số việc người khác không biết, nhưng lão Hồ tôi sao có thể không biết chứ? Tại sao ông không nói Ngũ Kiến Thiết còn có một đứa con? Còn có vợ trước của cậu ta chết như thế nào, ai có thể nói rõ được?”“Ông thật sự không biết hay là giả vờ hồ đồ, cũng không sợ Tiểu Ngưng rơi xuống hố lửa à!”Vẻ mặt của trưởng thôn có chút xấu hổ, nói:“Ai mà không có tam tai lục nan? Chắc là mắc phải căn bệnh gì đó thôi.
Vả lại người vợ trước của chủ nhiệm Ngũ là do nhà cậu ta bắt cưới, bản thân cậu ta cũng không thích.
Còn Tiểu Ngưng lại là do chính cậu ta chọn! Hai người hơn kém nhau tám tuổi, cậu ta chắc chắn sẽ đối xử tốt với Tiểu Ngưng, ông nói xem có