Cố Kiến Quân thật sự cũng không biết sữa mạch nha để làm gì, cũng không biết cái mùi vị của nó ra sao, có điều khi thấy chị dâu nhà mình xem nó như là đồ quý thì chắc chắn cũng là đồ tốt rồi.
Anh cả của anh ở trong huyện làm cán bộ, nhưng cũng không phải là mở cửa hàng bán buôn, cho nên làm gì có chuyện muốn có mấy cái đồ hiếm đó mà có liền được cơ chứ.
Bà Cố bày ra khuôn mặt vô tội, biểu cảm vô cùng bất đắc dĩ nói: "Chứ mẹ còn cách nào nữa đâu, để cho anh con từ từ suy nghĩ biện pháp thôi, lúc nào lấy được thì tất cả mọi người đều có phần.
”Tô Xảo Hồng nghe thấy bà nói vậy thì trợn tròn mắt.
Cô cũng không phải là một người ngu ngốc, đương nhiên thừa biết anh chồng cô đem cho hai bình sữa mạch nha là hiếm lắm rồi, nhất thời để anh ấy tìm ra được bốn bình, thì cho dù có là tề thiên đại cũng không thể nào lập tức biến ra được nữa nói chi là anh ấy! Nha Cẩu nhà cô đợi đến khi có đủ bốn bình để được uống thì phải đợi đến chừng nào cơ chứ?"Mẹ!.
" Tô Xảo Hồng vẫn tiếp tục kiên trì nói: "Không phải nói là có tới hai bình sữa sao? Đồng Vận uống một hũ, còn thừa lại một hũ mà, bình còn lại ! ?"Lần này Tô Xảo Hồng nói đến đó thì dừng lại, nói thẳng ra cũng không tốt, chỉ có thể dùng ánh mắt chờ mong mà hướng về phía mẹ chồng.
Mẹ chồng cô dù sao cũng nên hiểu ý của cô chứ nhỉ?Ai mà biết bà Cố nghe vậy, vẻ mặt bừng tỉnh như hiểu ra vấn đề, liền nói: “Hóa ra là con đang để ý cái bình sữa còn lại à?”Tô Xảo Hồng bị lời nói này của mẹ chồng làm cho cảm thấy có chút ngượng ngùng, vài giây sau cô mới đáp: “Dạ con, con đây cũng là vì nghĩ cho Nha Cẩu chứ không phải …”Nhưng lời này cô con chưa kịp nói ra hết đã bị chị dâu Trần Tú Vân không hề nể mặt gì mà lên tiếng cắt ngang.
"Xảo Hồng này, nhìn em sức lực cũng khỏe mạnh chứ có phải yếu đuổi đâu, như thế này cũng là không biết phân biệt lớn nhỏ rồi, mẹ của chúng ta một mình đem năm người con nuôi lớn cũng không phải là dễ dàng gì đâu.
”Tô Xảo Hồng vô cùng kinh hãi, cái này thì liên quan gì với chuyện Nha Cẩu nhà cô uống sữa cơ chứ? Cô không phải chỉ đơn giản muốn có một hũ sũa mạch nha thôi sao?Trần Tú Vân bĩu môi cười cười: "Đồng Vận chỉ giữ lại cho mình một hũ thôi, còn một hũ khác thì em ấy rất hiếu thảo, đã đưa tới cho mẹ của chúng ta rồi.
Em đây là muốn để cho Nha Cẩu giành đồ ăn từ chỗ của mẹ à?”Tô Xảo Hồng vô cùng kinh ngạc hỏi lại: "Cho mẹ của chúng ta?"Bà Cố thở dài nói: "Đồng Vận, đúng là một đứa trẻ hiếu thảo mà!”Nếu nói Đồng Vận là đứa con hiếu thảo, vậy ý của bà ấy là nói cô ta không hiếu thảo