Trước kia cô nghe mẹ Dương nói, ở nông thôn người nào hơi chú ý một chút thì sẽ sử dụng bồ kết tắm rửa và giặt quần áo, còn đại đa số người bình thường chỉ tắm rửa bằng nước, không bôi thêm thứ gì nữa, giặt quần áo cũng vậy, chỉ dùng gậy gõ gõ là xong.
Cô thật sự không tưởng tượng được, cũng may người nhà họ Dương vẫn có chút chú ý, có sử dụng chút bồ kết.
Mùa hè quần áo vừa mỏng vừa ít, chỉ mặc một ngày nên cũng không quá bẩn, cô bỏ bồ kết xoa nắn hơn mười phút rồi xả lại mấy lần, sau đó vắt khô quần áo rồi treo trên sào phơi đồ ngoài sân.
Thụ Ảnh vừa đi vào phòng, trong đầu cô lập tức vang lên một tiếng tinh.
“Tinh, ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên, khen thưởng một cân thịt ba chỉ, đã gửi vào không gian, mời kiểm tra và nhận!”Vừa rồi Dương Thụ Ảnh đang suy nghĩ chuyện, thật sự đã quên mất vụ này.
Đột nhiên nghe thấy khen thưởng, cô kích động lập tức mở không gian xem thử.
Chờ nhìn thấy một khối thịt ba chỉ mỡ nạc đan xen nhau, có lẽ bởi vì lâu quá rồi không nhìn thấy thịt, cho nên cô vẫn còn có chút không dám tin.
Chờ xác định thật sự là hệ thống khen thưởng cho cô một cân thịt ba chỉ, trong đầu của cô lập tức hiện mấy món ăn có liên quan đến thịt, ví dụ như thịt kho tàu, thịt luộc phiến, thịt xào ớt xanh.
Miệng cô thèm đến mức suýt chút nữa muốn gặm thịt tươi.
Mấy ngày nay, mặc dù mẹ Dương đau lòng cô, nhưng nhà họ Dương thật sự quá nghèo.
Mỗi ngày đều ăn cháo bắp, nhiều nhất là nấu canh trứng cho cô hoặc là trộm cho cô một quả trứng luộc, miệng của cô đã nhạt như