Tới tới lui lui vài lần, cô cũng hiểu rõ quy luật của coi cá âm dương, hình như hình xăm này có liên quan đến suy nghĩ của cô.
Cô muốn nó xuất hiện hay biến mất, sờ hình xăm này làm nó cảm thụ nhận được suy nghĩ của cô là được.
Điều này thật sự quá tốt!Không cần suy nghĩ nhiều, lần sau An Mai Tuyết gặp cô, chắc chắn cô ta sẽ xem thử cảnh tay phải của cô có hình xăm hay không đầu tiên.
Cô sờ hình xăm cá âm dương, lại lần nữa làm nó biến mất.
Sau đó cô vào thương trường xem nấm, đêm nay nấm vừa mới hái về chưa được bao lâu, cô đưa nấm lên cửa hàng trong thương thành.
Cô click vào, phát hiện số nấm đó vẫn còn ở trên, vẫn chưa có người mua, điểm tích lũy trong thương trường vẫn là không, Dương Thụ Ảnh cảm thấy có chút tiếc nuối.
Ngày hôm sau cuối cùng cô vẫn không thể đi huyện thành.
Gần đây đang thu hoạch vụ thu, trong thôn đang bận, nhà cô cũng bận, ngay cả Đại Hổ và Nhị Hổ và hai cháu gái nhỏ cũng xuất động đi nhặt lúa mạch.
Hơn nữa cha Dương và mẹ Dương vẫn còn sợ cô lại đi tìm Tưởng Tĩnh Nghiễm, nên vẫn luôn bảo anh tư nhà họ Dương trông chừng cô.
Nháy mắt đã một tuần trôi qua.
Mắt thấy mọi người trong nhà họ Dương ngày nào cũng đi sớm về trễ vội thu hoạch vụ thu.
Mỗi buổi sáng, mọi người đều để bụng đói uống nước lã, giữa trưa và buổi tối chỉ ăn cháo bắp đến năm sáu phần no, một tuần ngắn ngủn trôi qua, mọi người trong nhà họ Dương ngoài