Quyển ngược văn mà cô đã xem có tên là (Kiều hoa thập niên sáu mươi) thể loại điền văn này chính là một bản ngược văn.Thụ Ảnh không thích xem ngược văn nhưng vì ở nhà rảnh rỗi, nhàm chán, lại phát hiện thấy nữ chính có tên giống mình nên cảm thấy có hứng thú.Cô cứ như thế bị hấp dẫn, khi vừa mới bắt đầu, xem xét thấy lời văn và tình tiết cũng không tệ lắm nên cô còn tưởng rằng rất hay.Kết quả, cô xem vào đã lập tức cảm thấy hối hận.
Đúng là con mẹ nó một cái hố lớn.Trong sách nam chính là Tưởng Tĩnh Nghiễm là thanh niên trí thức đến từ thủ đô, nữ chính là Dương Thụ Ảnh là một cô gái nông thôn, nữ chính vừa gặp đã yêu nam chính, sau khi nghe ngóng được tin tức anh vẫn chưa có đối tượng nên bỏ qua sự rụt rè của bản thân mà triển khai theo đuổi nam chính rất nhiệt liệt.Thật ra nam chính rất vừa ý với kiểu cô gái thế này, chẳng qua anh ta cảm thấy hai người họ không thể ở cùng nhau nên đã đè nén phần động lòng này, đối xử với nữ chính rất lạnh lùng, giống như không nhìn thấy khiến nữ chính lo được lo mất.Nhưng trời không phụ lòng người, trong thời gian hai người qua lại với nhau, nam chính cũng thích nữ chính, chỉ là đang do dự có muốn tiếp nhận hay không mà thôi.Lúc này nửa đường lại xuất hiện một em gái thanh mai của nam chính, cũng chính là nữ phụ An Mai Tuyết.
Nhà cô ta và Tưởng Tĩnh Nghiễm đều là thế gia, tính cách rất kiêu căng và điêu ngoa, vì cô ta đã thầm yêu Tưởng Tĩnh Nghiễm mà chạy theo anh ta xuống nông thôn nên biết được chuyện này.Nữ phụ An Mai Tuyết vừa đến và biết đến sự tồn tại của nữ chính thì lập tức điên cuồng nói xấu cô,