Nhưng đây cũng chẳng phải bắt đầu hạnh phúc mà lại chính là bắt đầu khó khăn.
Chờ cho gia đình nam chính được sửa lại án sai thì nữ phụ lại thay đổi hoàn toàn, cô ta lập tức chạy đến nông thôn khóc lóc, kể lể với nam chính rất thảm thiết.
Cô ta nói rằng trước đây mình phải ra đi vì người trong nhà viết thư ép buộc phải lập tức trở về nhưng thật ra bản thân cô ta không muốn, rất khó khăn nhưng cô ta cũng không còn cách nào, vô cùng bất đắc dĩ.
Lúc bắt đầu thái độ của nam chính rất thờ ơ, nhưng lâu dần nghe nữ phụ không ngừng kể lại chuyện của hai người khi còn bé nên vẫn lựa chọn tin tưởng cô ta, và thái độ với cô ta quay lại hoàn toàn như trước đây.
Trong phút chốc nữ phụ lại không ngừng tìm phiền phức cho nữ chính, bề ngoài cô ta vẫn giả vờ ngoan ngoãn gọi cô là chị dâu nhưng sau lưng thì thủ đoạn hãm hại chồng chất, nhẹ thì chê bai nữ chính quê mùa, đẩy cô xuống sông, nặng thì làm hại nữ chính sinh non, dù sao cũng muốn dồn nữ chính vào chỗ chết.
Ngay từ đầu nữ chính rất đơn thuần, mọi việc đều nghe theo lời nam chính, đối xử bao dung với nữ phụ giống như em chồng, nào ngờ không đề phòng đã bị mắc lừa.
Đối diện với việc nữ chính tố khổ, ngay từ đầu nam chính cũng chỉ nghi ngờ, đáng tiếc nữ phụ lại giỏi giả vờ, trước mặt nam chính thường làm ra dáng vẻ của một người tốt bụng, mỗi lần đều uyển chuyển ám chỉ với nam chính rằng nữ chính luôn luôn hiểu lầm mối quan hệ của hai người họ khiến anh ta rất không vừa lòng.
Không chỉ như vậy mà sau mỗi lần nữ phụ châm ngòi cho hai người cãi nhau lại giả vờ làm người tốt khuyên bảo nam chính, còn biểu thị vì không muốn để họ cãi nhau, cô ta có thể ra đi.
Nữ phụ này dùng cách yếu