Sang năm là phải sinh con, đến lúc đó sinh đôi nam nữ thì đúng là phải phí nhiều tã lót, cũng phải chuẩn bị trước cho tốt.
Còn có những thứ như sữa bột và bình sữa nữa, đều cần thiết cả, nhưng những thứ này chỉ cần đến lúc đó đưa tin về nhà mẹ đẻ, để cho mẹ chuẩn bị cho cô là được rồi.
Ngoại trừ giày, quần áo của cô cũng có đến bốn năm bộ, đều là chất liệu vải vô cùng tốt, nhưng Tô Tình cảm thấy những thứ này vẫn còn khá tốt, bởi vì quần áo vẫn phải mặc, trong đó còn có một cái váy, nhưng mặc bây giờ không thích hợp lắm, bởi vì nó hơi mang phong cách tây.
Những thứ khác chính là mỹ phẩm dưỡng da, đều là của hãng Pechoin, Tô Tình cũng cảm thấy rất không tệ, chẳng qua là bây giờ không dùng tiếp được nữa, vì sợ mang thai không biết là có ảnh hưởng gì không.
Nhìn thì có đại khái những thứ như vậy, Tô Tình đi ngâm gạo lứt để mai đồ lên ăn, lại đánh răng rồi chuẩn bị đi ngủ.
Cô còn tưởng rằng mình không ngủ được nữa chứ, lại không ngờ rằng vừa nằm trên giường không bao lâu là đã ngủ rồi, vẫn là đến khi Vệ Thế Quốc ở ngoài cửa kêu cô mở cửa thì mới dậy.
Ánh trăng bên ngoài rất sáng, Tô Tình ngáp ngủ đi ra mở cửa.
Cửa vừa mở ra đã thấy Vệ Thế Quốc xách theo một bình dầu, ngoài ra còn có một chút trứng gà, mặc dù không nhiều lắm, nhưng ai ăn lại chê ít chứ, chuyện này đã làm cho Tô Tình cười cong mi mắt lên.
Dù là Vệ Thế Quốc biết người phụ nữ này không có chút tình cảm nào với anh, nhưng khi nhìn thấy một mặt như vậy của cô thì vẫn không nhịn được mà có chút động lòng.
Nhưng anh cũng không nói gì cả, đưa những thứ này cho cô đi cất, anh lấy quần áo sạch rồi ra khỏi cửa.
Tô Tình biết anh đi làm gì, nhất định là đi đến sông để tắm, cô cũng không để ý đến anh, đi đến sông bơi lội rồi tắm thả lỏng cũng ổn, bận rộn một ngày đi thư giãn rất tốt, chỉ nói: “Em không khóa cửa, lát nữa anh về tự mở là được.
”“Ừ.
” Vệ Thế Quốc cắm đầu lên tiếng đáp.
Tô Tình đem bình dầu và nửa cân trứng gà đi cất, sau đó tiếp tục đi ngủ của mình.
Một tiếng sau Vệ Thế Quốc mới về, lúc này trăng trên trời đã lên rất cao rồi, lúc anh trở về Tô Tình có tỉnh lại một chút, sau khi biết là anh thì lại tiếp tục ngủ.
Giường rất lớn, Vệ Thế Quốc đi sang bên kia để ngủ, tách biệt rõ ràng với Tô Tình ở bên này.
Chỉ là ở trong bóng tối, anh vẫn không nhịn được mà nhìn sang cô ở bên này.
Tối hôm qua đi ngủ quá sớm, cho tới khi Tô Tình tỉnh ngủ bên ngoài trời vẫn còn chưa sáng, nhưng cô cũng không ngủ được nữa.
Nhất là bên cạnh còn có một Vệ Thế Quốc đang ngủ nữa.
Mặc dù khoảng cách giữa hai người cũng còn khoảng nửa mét nữa, nhưng loại cảm