Người đàn ông gấp đến độ nâng tay áo lau giọt mồ hôi tinh mịn trên trán, thanh âm càng lớn: “Nói cái gì?”“Anh vừa rồi có phải hiểu lầm em hay không? Vậy anh có phải nên hướng em xin lỗi hay không?”Người ta nói đến hợp tình hợp lý, nói có sách mách có chứng, Chu Mục Dã nghĩ, người thành phố thông minh, vừa thông minh lại có trật tự.
“Xin lỗi……”Là anh lòng dạ tiểu nhân, xác thật là nên xin lỗi, thời điểm anh nói lời này, thậm chí không dám cùng cô giao tiếp tầm mắt, vừa nhìn thấy cô, cả người anh liền nóng lên.
Tô Đào nhìn anh phản ứng coi thường, tuy rằng trong lòng gấp, nhưng cũng biết, đây là người đàn ông cô gieo gió gặt bão, ai kêu cô ở đêm tân hôn cho người ta một dao, người ta có thể không đề phòng cô sao?Có lẽ ở trong mắt Chu Mục Dã, cô hiện giờ làm đủ loại hành động, bất quá là chồn cấp gà chúc tết, bất quá là để an tâm đi.
Cô sẽ làm anh nhìn thấy trái tim chân thành của cô, cô sẽ cùng anh đem cuộc sống trôi qua thật rực rỡ.
Cô biết, sang năm liền khôi phục thi đại học, cô sẽ tham gia thi đại học, cô làm việc, ở nhà ôn tập đều được.
Cô muốn thi đại học y, một là bởi vì chí hướng cô vốn dĩ muốn làm bác sĩ, thứ hai, bởi vì Chu Mục Dã về sau làm công việc kiến trúc, bị thương lớn hay nhỏ chắc chắn sẽ có,