----Cô nén cơn phẫn nộ trong lòng, "hắt xì" một tiếng rồi mở cửa ra.
Một đám người đang vây quanh cửa nhà, các khách đang dùng cơm trong khu nhà nghe thấy tiếng động thì cũng chuyển tầm mắt về phía bên này, Hầu Tú Anh đang đứng ở giữa trở thành "cái đích cho mọi người chỉ trích.
"Đám người quay đầu lại nhìn Cố Chi Nghiên đang lạnh lùng đứng trước cửa, chỉ trong phút chốc mọi thứ đã yên tĩnh lại.
Cố Chi Nghiên đè nén sự bồn chồn trong lòng, nhìn mọi người rồi lạnh nhạt nói: "Không phải tôi không muốn kết hôn, mà là Triệu Khang Vân không muốn cưới.
"Dứt lời, Triệu Khang Nguyệt đi theo rước dâu đã đáp ngay: "Cô nói cái gì đấy? Đâu phải anh trai tôi không muốn đón, đội rước dâu chúng tôi đã tới từ lúc tám giờ hơn rồi.
"Cố Chi Nghiên phớt lờ câu hỏi của cô ta, lại nói tiếp với mọi người: "Tôi cũng mới phát hiện ra, thì ra Triệu Khang Vân vốn dĩ không thích tôi, hôm nay anh ta không tới đón dâu cũng là vì đến bệnh viện tìm người trong lòng anh ta.
"Trên đời này không có bức tường nào mà gió không lọt qua được (*), cô không muốn trở thành trò cười cho người khác lấy ra bàn tác như kiếp trước, cho nên bây giờ cô sẽ vạch trần bộ mặt của Triệu Khang Vân.
(*): không có bí mật nào sẽ không bao giờ được tiết lộLời nói của cô quá đỗi bất ngờ, khiến cho từ trong đến ngoài khu nhà ai nấy đều lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó cúi đầu bàn luận:"Không thể nào? Vào ngày này mà chú rể lại bỏ cô dâu mà đi tìm người phụ nữ khác ư?""Bây giờ cô ấy nói mấy câu này không biết có tức giận quá không nữa?""Nếu là thật thì quá đáng thật đó, thảo nào mãi mà nhà họ Triệu không chịu nói lý do mà chú rể đến muộn.
""Cô dâu tội nghiệp quá, chú rể bắt cá hai tay thì thôi, thế mà lúc nãy bọn họ còn hăm doạ, nếu gả cho con trai nhà này thật thì có sống nổi