Diệp Thư Hoa Cảm thấy có chút an ủi nghe thấy các bác gái nhiều chuyện, lập tức hứng thú, mới vừa đến gần nghe, lại nghe thấy mẹ cô cũng đóng góp một chuyện."Có phải là con cán bộ không tôi không rõ, có điều có mấy gia đình của thanh niên trí thức quả thực coi trọng, thường xuyên gửi phiếu rồi tiền lại đây.
Thậm chí còn có trực tiếp gửi thịt hộp, thời đại này còn chịu đưa thịt hộp, các bà nói xem nội tình của nhà này sâu cỡ nào?"Diệp Thư Hoa nghe đến đó không khỏi trợn to hai mắt, nhiều chuyện hỏi: "Mẹ, ai có phúc thế, còn có thể ăn được thịt đóng hộp?"Chỉ đọc lên ba chữ thịt đóng hộp thôi, cô cũng không nhịn được chảy nước miếng, thực sự là hâm mộ con ngỗng may mắn được trời cao chăm sóc này.Vương Thúy Phân đang cười nhìn Diệp Thư Hoa một chút, có hơi thừa nước đục thả câu, ngược lại các bác gái xung quanh mồm năm miệng mười nói: "Còn có thể là ai? Trong đại đội chúng ta người làm cho người ta ước ao còn không phải là đồng chí Tiểu Tống à!""Đâu chỉ thịt hộp, mùa đông năm ngoái trong nhà Tiểu Tống còn gửi một chiếc áo bành-tô cho cậu ấy đấy.
Hô hố, làm cho mấy thanh niên của chúng ta thèm chết, đứng xếp hàng tìm cậu ấy mượn áo bành-tô cho đã nghiền!""Cũng là Tiểu Tống hào phóng, để mắt đám người thôn quê chúng ta, không giống những thanh niên trí thức khác, không chỉ chịu cho mượn áo bành-tô, có lúc còn phát kẹo cho trẻ con, là chàng trai rất hào phóng."Cho dù là Vương Thúy Phân không có hảo cảm đối với thanh niên trí thức, lúc này cũng phụ họa theo một câu: "Tiểu Tống quả thực không giống những thanh niên trí thức khác, cơ hội trở về thành phố nói nhường là nhường, cha bọn nhỏ của chúng tôi còn thầm đáng tiếc cho cậu ấy.
Nói vốn là Tiểu Tống có hy vọng trở về thành phố nhất, lãnh đạo công xã đều yêu thích cậu ấy."Các bà các bác gái một câu tôi một câu chí chóe, biến đồng chí Tiểu Tống này thành Lôi Phong sống của thập kỷ 70, nhưng Diệp Thư Hoa nghe xong chỉ có một đánh giá, người ngốc tiền nhiều.Cô đột nhiên có một ý nghĩ can đảm…*Diệp Thư Hoa nổi lên ý đồ xấu đối với đồng chí Tiểu Tống trong truyền thuyết này từ khi nghe thấy ba chữ "thịt đóng hộp".Nguyên nhân rất đơn giản, nhà họ Diệp ở dưới sự dẫn dắt của người cha đội trưởng cần cù làm giàu, trở thành "gia đình giàu có" được mọi người trong đội ca ngợi.
Nhưng dạng gia đình giàu có này còn vì mấy quả trứng gà trình diễn cung tâm kế, mà vị đồng chí thanh niên trí thức trong âm thầm, vậy mà gặm thịt đóng hộp trong nhà gửi tới, đây