Từ lâu đã nghe nói nói người đã trở về hơn bốn, năm, đừng nói trở về thăm người thân, ngay cả dựa theo địa chỉ gửi thư cũng như đá chìm đáy biển, bặt vô âm tín, ba cô sáu bà trong đội đều nói kiểu này vừa nhìn đã biết không thể trở về rồi.Diệp Thư Hoa không hiểu thời đại này lắm, trong nhà cũng không có người lớn kể chuyện xưa cho cô.
Nhưng Lỗ Tấn đã nói, từ trước đến giờ tôi không sợ gì bằng ác ý phỏng đoán người Trung Quốc, Diệp Thư Hoa kết hợp với tình huống bây giờ suy đoán một hồi, lại qua mấy năm, quốc gia khôi phục thi đại học, thanh niên trí thức trở về thành phố quy mô lớn, còn có mấy người có thể ở lại nông thôn? E rằng trong mười thanh niên trí thức có một người chịu vì gia đình mà ở lại nông thôn, cũng xem như là kỳ tích.Mà những thanh niên trí thức được trở về đó, lại được làm người thành phố lần nữa, có khả năng thi đại học, cũng có thể tự mình tìm được công việc chính thức.
Bọn họ hoàn toàn có thể lại tìm một đối tượng môn đăng hộ đối, hoặc là có thể trợ giúp mình trên sự nghiệp, cuộc đời một lần nữa lật trời, ai còn sẽ nhớ vợ hay chồng cám bã ở quê nhà?Ngược lại đổi thành bản thân Diệp Thư Hoa, nếu như bất hạnh xuyên qua thành thanh niên trí thức đã gả cho dân địa phương, sẽ có một ngày thông qua cố gắng của mình trở về thành phố, cô nhất định chắc chắn sẽ không về nơi quỷ quái này.
Bởi vì nông thôn bây giờ với nông thôn mới của xã hội chủ nghĩa đi qua khắp nơi đều là biệt thự, tùy ý là có thể thấy được xe sang trong đời trước của cô hoàn toàn không giống nhau.
Đời trước cô còn rất nguyện ý chạy tới ở nông thôn vẽ sự vật với bạn, ở biệt thự trải nghiệm cuộc sống nhà nông kiểu mới, ngẫm lại cũng không tệ lắm.
Nông thôn bây giờ căn bản không phải sống, mà là khổ thân.Dù cho trong lòng không muốn, Diệp Thư Hoa vẫn hy vọng có thể một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, tìm một phiếu cơm dài hạn bảo đảm đời sau của cô áo cơm không lo, mà không phải mấy năm sau, trở thành một trong những kẻ đáng thương bị thanh niên trí thức vứt bỏ.Cho nên cô cũng chưa từng cân nhắc tới thanh niên trí thức.Thế nhưng câu nói "ít nhất qua nửa năm một năm nữa" của mẹ cô thực sự khiến người ta lạnh xuyên tim, chỉ vì kết hôn Diệp Thư Hoa đương nhiên không sợ gì, vấn đề là miệng không chờ được, hiện giờ đã thèm đến mức nghe thấy "thịt hộp" đã tự động chảy nước miếng.
Diệp thư Hoa sợ còn tiếp tục như vậy, sẽ có một ngày cô nhìn thấy thịt người ta cũng muốn