Chắc anh chưa từng ăn thử, các loại đồ ăn ở đó rất ngon…”Tất nhiên, tất cả những điều này là cuộc sống của chị gái Chu Tư Lan.
Đối với Đường Niên Niên mà nói, đây là cuộc sống đáng mơ ước.Còn cô, cô không được tốt số như vậy.
Khi còn nhỏ, cô phải chăm sóc em trai, khi lớn lên cô phải giúp mẹ làm việc nhà.
Mua sắm, đi dạo phố, xem phim, tiền tiêu vặt, những thứ này đều không có.
Bởi vì cha không phải là cha ruột.
Trong gia đình này cô còn mang khác họ, chị kế của cô không cho cô đổi thành họ Chu, khi người khác nói đến cô, họ đều nói cô là con chồng trước.
Mẹ cô nói cô đừng quá tham lam.
Nhà cửa ổn định, ngày ăn cha bữa là đủ rồi.
Ai bảo cha cô bỏ đi chứ?Nghĩ đến cha, Đường Niên Niên cũng cảm thấy khó chịu.
Cô không thể nhớ cha cô có hình dáng như thế nào.
Chỉ biết là khi cô còn rất nhỏ, mẹ cô đã đưa cô đi tái hôn.
Nói cô không có cha, cần tìm một chỗ dựa để che chở cho hai mẹ con.Thẩm Gia Thụ nghe vậy càng cảm thấy buồn.Cuộc sống mà cô mô tả trước đây chẳng là gì đối với anh.
Vào thời của anh, gia đình nào cũng có thể làm được.Chưa nói đến việc mua một bộ quần áo mỗi tháng, mấy người bạn gái của bạn tốt của anh phải mua vài bộ quần áo mỗi ngày.
Vì vậy các anh em của anh còn nói không thích bạn gái không có gu thời trang, thậm chí còn mời một nhà thiết kế từ bên ngoài về để lấy ý tưởng.Bản thân anh thậm chí còn được các nhãn hiệu xa xỉ khác nhau đưa đồ đến tận nhà nhưng anh không thích mặc chúng, anh chỉ thích mặc đồ đặt may riêng vì nó thoải mái và vừa vặn hơn.
Đã thế anh lại còn kén chọn quần áo, mặc lại một lần cũng không thích.
Hiếm có bộ đồ nào được anh mặc lại lần thứ hai.Khi quản gia quyên góp quần áo hàng năm