Ở bên kia, Sở Uyển đã trở về phòng mình.
Đã một thời gian dài bụng cô vẫn luôn bị bỏ đói, lâu lắm rồi cô mới ăn được một bữa thoả mãn như vậy.
Cô không am hiểu cãi nhau, cũng không muốn cùng mẹ chồng cãi qua cãi lại đến ồn ào.
Hiện giờ, Sở Uyển chỉ tính toán muốn đối xử tốt với chính mình hơn một chút mà thôi.
Cuộc đời cô trước kia, giống như một nhân vật pháo hôi trong truyện, bị cốt truyện chi phối, giống như chưa bao giờ suy nghĩ rất nhiều vấn đề.
Nhưng hiện tại không còn giống như trước nữa.
Sở Uyển bắt đầu tự hỏi, đến tột cùng là cái gì làm cho cuộc đời của cô đi đến kết quả như bây giờ?Tựa hồ có rất nhiều người, rất nhiều sự việc đều bị quạt gió thêm củi.
Sở Uyển sau khi nằm xuống giương một lúc, mới cảm thấy tâm tình kiên định lại một chút.
Trong nguyên tác, cũng không nói rõ tại sao cô lại ở trong phòng của doanh trưởng Cố.
Giống như việc này chỉ là một chi tiết tồn tại trong truyện, vì mục đích muốn dẫn đến cái chết của cô mà thôi, một nhân vật râu ria.
Chiều tối rõ ràng cô bị sốt, cả người đều không có sức lực, nằm trong phòng của mình ngủ, không có khả năng tự mình đi đến nhà doanh trưởng Cố.
Vậy là ai đã hãm hại cô?Sở Uyển cứ suy xét như vậy, dần dần cơn buồn ngủ