Cửa bị đóng lại ngay trước mặt mọi người, người dân trong thôn vẫn còn luyến tiếc không muốn rời đi luôn.Một nhóm người ở lại canh giữ ở trước cửa, muốn nghe trộm tiếng động ở bên trong.Phó Hiền Quang thừa dịp mọi ngươi không chú ý, lén lút đi vào trong phòng chính của nhà doanh trưởng Cố từ cửa sổ bên.
Cửa sổ bị mở ra, hắn nhẹ nhàng đỡ khung cửa sổ, bò vào bên trong.Một loạt thanh âm sột sột soạt soạt vang lên, làm cho Phó Hiền Quang hoảng loạn một chút.
Hắn liền nhanh chóng ngừng thở, dừng lại một lát, sau đó mới cởi giày, chân đất đi trên mặt đất, tay chân nhẹ nhàng đi vào trong nhà.Quả phụ Sở khẳng định có ở trong phòng, hắn có thể khẳng định chắc chắn.Bởi vì người là do hắn mang vào đây.Phó Hiền Quang từ lúc vừa xuống nông thôn đã thích Sở Uyển, nhưng Sở Uyển lại chưa từng nhìn qua hắn một lần.Hôm nay hắn tan tầm, đi qua Nhiếp gia, liền không nhìn thấy ai ở trong nhà.
Vì vậy mà hắn đánh bạo, muốn đi vào trong, nói chuyện cùng Sở Uyên.
Sau khi đi vào trong phòng, hắn liền nhìn thấy Sở Uyển đang ngủ say, hơn nữa còn bị sốt cao.Phó Hiền Quang đã một vài lần nghe mấy tên du thử du thực trong thôn kể lại việc bọn họ mang mấy cô gái vào trong rừng cây nhỏ.
Vì vậy lúc đó, trong đầu Phó Hiền Quang nóng lên, hắn ta liền ôm Sở Uyển ra khỏi phòng.Nhưng hắn rốt cuộc là một thanh niên trí thức, không phải dạng lưu manh, khi đa ra ngoài, gió đêm thổi vào mặt làm cho hắn bình tĩnh lại.Nếu hắn