Bà Mạc liền khuyên nhủ Cố Kiêu : “Ở quân khu của con chắc hẳn có không ít nữ đồng chí ưu tú hả? Tiểu Sở tuy là thanh niên trí thức, nhưng hàng ngày cô ta cũng không có làm việc đứng đắn, lại không có nhà mẹ đẻ đáng tin cậy.
Hơn nữa cô ta còn là quả phụ.
Đến lúc đó cô ta muốn tuỳ quân theo con sống ở quân khu sẽ làm cho trong đại viện đầy tin đồn nhảm nhí a”.Cố Kiêu:……Tiểu Sở? Tùy quân? Đây là chỗ nào cùng chỗ nào?Bất quá, từ những gì bà Mạc nói, Cố Kiêu lấy được một thông tin quan trọng : “Cô ta là thanh niên trí thức?”Huyệt thái dương của Bà Mạc thình thịch thẳng nhảy.Đã nhiều năm như vậy, bà chưa từng thấy Cố Kiêu hỏi thăm qua tình huống của một cô gái nào a.
Lần này phỏng chừng hắn thật sự cảm thấy hứng thú với tiểu quả phụ Sở rồi.Chẳng qua, tuy rằng bà đã nuôi dưỡng Cố Kiêu mấy năm khi còn nhỏ, nhưng rốt cuộc vẫn không phải là mẹ đẻ của hắn ta, không thể can thiệp quá nhiều quyết định của hắn.Cố Kiêu lần này trở về, sẽ không mang theo một cô vợ quay lại quân khu đi?Cố Kiêu hoàn toàn không biết lúc này trong đầu của Mạc nãi nãi đã bổ xong một vở kịch dài.Hắn chỉ nghĩ, đối phương đã là thanh niên trí thức, là người đã đọc qua sách, có tư tưởng giác ngộ.
Nhưng lại bị nhốt trong một thôn nhỏ, cõng trên lưng thanh danh