Lúc này ở trước của nhà của doanh trưởng Cố, có mấy tên du thủ du thực là ồn áo nhất, mắt của mấy người này đề đã hồng lên nhìn thấy cả tơ máu.
Toàn bộ nam nhân thôn Ninh Ngọc này, không một ai là không biết, tiểu quả phụ Nhiếp gia.
Không một tên nào không nhìn lén khi cô ta làm việc.
Đứng đắn một chút thì liếc mắt một cái liền thôi, còn du thủ du thực giống như bọn họ thì thường thường muốn chiếm chút tiện nghi.
Chẳng qua, tiểu quả phụ tính tình tuy mềm mại, nhưng cũng không phải kẻ ngốc.
Cô ta là thanh niên trí thức có học hành, biết bản thân cùng bọn họ cứng đối cứng là không được, liền trước sau đều tách ra làm việc một mình, làm cho bọn họ không có cơ hội.
Cũng chính bởi vì vậy, làm cho bọn họ nhìn thấy cô ta tâm càng ngứa ngày.
Nhưng không nghĩ tới, tiểu quả phụ xinh đẹp, trước nay không để cho ai chiếm được một chút tiện nghi, lại chủ động bò đến phòng của Cố doanh trưởng.
Mấy tên du thủ du thực càng nghĩ càng không phục.
Cả đám này, ngày thường nhìn thấy doanh trưởng Cố, chính là đến rắm cũng không dám thả, vậy mà lúc này lên tiếng không ngừng.
“Cái này chính là muốn làm trò lưu manh!” Vương Mao nói.
“Trai đơn gái chiếc, cùng ở trong một phòng,