Nam nhân đang đứng trước mặt Cố Linh nhày mắt kinh ngạc nhìn cô, rồi sau đó hắn ta sốt ruột hỏi : “Vì cái gì? Cố Linh, lần gặp mặt trước, chúng ta không phải là ở chúng với nhau khá tốt hay sao? Còn có, người nhà của hai nhà đã bàn với nhau về ngày đính hôn rồi? Em, em như thế nào lại…”Cố Linh cong môi cười, Dư Minh Hâm nhìn nụ cười quá xinh đẹp của Cố Linh mà hoảng hốt, hắn ta lại càng vội vàng.Nhưng cô gái xinh đẹp như tiên đang đứng trước hắn, lại trở lên lãnh đạm, nhìn vào hắn, nói : “Chính bởi vì chúng ta đã tiếp xúc hai lần, tôi liền phát hiện ra, anh không phải kiểu người tôi thích.”Dư Minh Hâm nhanh chóng hỏi: “Vậy em thích dạng người như thế nào? Nói không chừng anh có thể sửa, đổi thành bộ dáng em thích.”Cố Linh buồn cười nhìn hắn, có vài lời Dư Minh Hâm vĩnh viễn sẽ không hiểu được.
Cô thích một ngời nam nhân chân thành, vừa có sự quyết đoán, có sự anh dũng, cũng có sự ôn nhu cùng nhiệt tình.
Ngời như vậy sẽ không giống như Dư Minh Hăm, hắn chỉ coi tình yêu là trò đùa, mặt ngoài hắn ta trông rất đứng đắn, nhưng thật ra lại là dựa vào phụ nữ để đi lên.
Dư Minh Hâm chỉ là một cây dây leo mà thôi.“Dù sao không phải người như anh, tốt rồi, chúng ta không có gì cần nói với nhau nữa.
Gặp lại anh sau.”Mắt thấy Cố Linh xoay người rời đi, hô hấp của Dư Minh Hâm trở lên dồn dập.
Hắn bắt lấy bả vai của