Tôn Tú Lan nói xong, thấy con gái không rất cao hứng, lại thấp giọng nói: “Con yên tâm, sống ở hải đảo sẽ không quá khổ, chờ Cố Linh gả tới dư gia rồi, mẹ khẳng định sẽ nghĩ cách lấy tiền từ chỗ cô ta, sau đó sẽ gửi qua cho con đi!”Cố Á cười lạnh một tiếng, gửi qua đi? Lúc trước ở hải đảo có thể thư từ qua lại với đất liền một tháng một lần, nhưng cô ta mới đến hải đảo đến tháng thứ hai thì người phụ trách thông tin nói thuyền bị hỏng rồi, từ đó, hải đảo cùng đất liền hoàn toàn bị cắt đứt.
Dù sao, cô ta cũng không thể giải thích rõ ràng với mẹ cô ta, cái hòn đảo này, có đánh chết, cô ta cũng không đi!Cố gia không phải cần phải có một người đi làm thanh niên trí thức sao? Chờ sự tình của cô ta cùng Dư Minh Hâm bị phát giác, để cho Cố Linh đến hải đảo là tốt rồi!*Bên kia Cố Linh đi theo Dư Minh Hâm ra khỏi Cố ga còn chưa dược mấy bước, Dư Minh Hâm liền dùng một loại ánh mắt đầy ái mộ nhìn cô.
Cố Linh biết, chốc nữa thôi, Dư Minh Hâm sẽ lấy ra một chiếc vòng cổ đưa cho cô, nói là tín vật đính ước