Trong viện, còn lại đều là người Nhan gia, hiện tại, cũng coi như là người nhà chồng của Lâm Tiểu Nguyệt!Lúc này cốt truyện vẫn đang ở giai đoạn trước của nguyên văn, mùa thu năm 1977.
Lúc này Nhan Dương còn chưa hắc hóa, nhân cách của đứa trẻ 6 tuổi là chủ nhân cách, chiếm cứ thân thể 19 tuổi.
Khi đó đọc quyển sách niên đại này, thật ra Lâm Tiểu Nguyệt cảm thấy, điểm sáng nhất của cả cuốn truyện đều ở trên người Nhan Dương.
Bởi vì giả thiết ba nhân cách của Nhan Dương và thủ đoạn xử lý người vợ hư hỏng quả quyết của anh, kết hợp với các loại tình tiết tranh đấu gay gắt trong sự nghiệp, tình cảm với nam chủ đều khiến cho người đọc có thể nghiệm vô cùng thoải mái!Nhưng mà…Sau khi một người nam nhân như vậy trở thành chồng của cô, Lâm Tiểu Nguyệt liền kinh hồn táng đảm.
Lúc này, cô nhìn về phía trong viện, Nhan Dương đang ngồi xổm trên mặt đất chơi hòn đá nhỏ, cảm xúc cực kỳ phức tạp.
Tuy rằng không biết sao cô lại xuyên tới đây, nhưng hiện tại, cô cũng chỉ có thể làm người vợ tốt của Nhan Dương trước đã.
Nếu không thì sau này sẽ bị Nhan Dương…… đưa cho ăn mày!“Được rồi, người đi rồi liền vào nhà ăn cơm đi!”Nhà chính, truyền đến tiếng thúc giục của một bà lão.
Lâm Tiểu Nguyệt