Lâm Tiêu Đồng chở Cao Tú Lan phóng vun vút đến Cung Tiêu Xã, hai người vừa bước vào cửa đã nghe thấy lời nói kì lạ của Hạ Thải Vân.
Mẹ chồng nàng dâu liếc nhìn nhau, ngầm ăn ý bước đến quầy hàng bên cạnh giả vờ chọn cúc áo, vểnh tai ăn dưa.
Không ngờ Hạ Thải Vân và Triệu Vân Vân lại chạm mặt ở Cung Tiêu Xã.
Bọn họ gặp nhau lần đầu, Triệu Vân Vân cũng chẳng quen biết bà ấy, bà ấy cũng không phải cha mẹ cô ta, thế là cô ta thẳng thắn mở miệng.
"Cung Tiêu Xã không cấm chó, nhưng chẳng biết con chó điên nhà nào không đeo dây xích lại chạy vào đây sủa loạn khắp nơi.
""Vậy mà cô dám gọi tôi là chó, con nhóc vô học này.
"Hạ Thải Vân tức giận đến nỗi cầm ly cũng không vững, giơ tay chỉ thẳng vào Triệu Vân Vân mà chửi bới.
"Cô mắng ai là con chó đấy hả?""Dĩ nhiên là mắng bà.
""Ha ha ha ha ha ha.
"Tiếng cười vang lên trong đám đông đang vây xem náo nhiệt.
"Con đàn bà ti tiện, người lớn nói chuyện mà cô còn dám cãi, để xem tôi có xé nát miệng cô hay không.
"Hạ Thải Vân lập tức đặt ly xuống, la lên một câu rồi vọt về phía Triệu Vân Vân.
"Chát chát.
"Hạ Thải Vân chạy tới tát một phát thật mạnh lên má Triệu Vân Vân, tiếng tát vang vọng đến nỗi mọi người đều sững sờ.
Chẳng ngờ Hạ Thải Vân vừa mắng xong đã dẫu đầu ra tay trước.
"Bà dám đánh tôi, con đàn bà chanh chua này.
"Bởi vì thân hình của Triệu Vân Vân gầy yếu, mà cô ta cũng không ngờ Hạ Thải Vân lại ra tay với mình ở trước mặt nhiều người